Ver 1: SAd9z
Và khi lật dòng nhật kí / trong con tim là một ng
Anh đã bõ đã bõ quên / khi con tim khóc lòng lại cười
Mặc sức mà chấp nhận / tẫy xoá đi quá khứ
Đễ khi đau lòng hối hận / lúc nói câu tha thứ
Đã cố quên thực sự / nhưng nhìn em lại đau thắt
Mĩm cưòi cho em thấy / mà cố che đi dòng nước mắt
Anh lại khóc thêm lần nữa / mới biết yêu em thế nào
Nhưng chĩ vậy thôi / ko muốn tim em nếm hư hao
Đã từng mang được nụ cưòi / đến cho ng anh yêu nhất
Nhưng tiếng nấc lại khẽ / khi đỗ hạnh phúc xuống bờ vực
Thứ anh có nay đã mất / cái thứ anh yêu rất chừng mực
Là nữa trái tim em khắc tên anh / nhưng bõ tự trọng anh đem vứt
Anh đã từng gạt nước mắt / khi rơi xuống vì một ng
Và giờ tim anh khắc / là cái giây phút anh đc cười
Vì hạnh phúc em mang lại / không như những thứ khác
Là cái anh gói vào tim / nhưng đễ thời gian làm rời rạc
Em muốn đc nghe anh hát / là điều trái tim em ấp ũ
Vậy cho ty dẫn lối / đễ nó đưa em vào giấc ngủ
Lấy giấc mơ lấp hiện thực / đễ a thay thế bằng ng ta
Đón lấy điều ước đối với anh / hạnh phúc từ em là tất cã
NazlyBu : Mưa nặng hạt nỗi nhớ e dài thêm
Tìm trong bóng tối từng hơi ấm ấy vẫn còn
Người ra đi bỏ lại nước mắt đã thấm nhòa
Dòng nhật kí ..chẳng còn gì nửa sao vẫn mơ
Thà ngày xưa a đừng nói sẽ yêu e trọn đời thì giờ đây lòng e đã k đau đau rất nhiều...
Tại vì sao người quay bước bỏ lại e trong nỗi nhớ...
Còn zì để tiếc thương nữa kết thúc thôi
Sad9z:
Từng ngày đó từ làn gió / em cứ xem anh như ng lạ
Nụ cười đó thật là khó / đễ mặc trong tim không nói ra
Có lúc nào đó tim lạnh giá / thì em là ng hp mà
Gạt đi những lời dối trá / em cứ bõ mặc ngày tháng qua
Đi thật xa / một nơi lạ / đến nơi nào đó không có anh
Không còn đợi dòng tin nhắn / khiến đôi mắt em ướt lạnh
Không còn khóc / không còn đau / không còn nhớ / nhớ về nhau
Cũng như cất / giấu niềm đau / khi mang ngày tháng / cách lìa nhau
Khi kết thúc một điệu nhạc / là khi trái tim ai tan nát
Không thễ nói lời phụ bạc / mang hết đau thương vào bài nhạc
Anh muốn hát / anh muốn thét / anh muốn hét lên thật to
Ng con gái anh yêu / nhưng giờ đành tâm phụ bõ
Đã từng mang được nụ cưòi / đến cho ng anh yêu nhất
Nhưng tiếng nấc lại khẽ / khi đỗ hạnh phúc xuống bờ vực
Thứ anh có nay đã mất / cái thứ anh yêu rất chừng mực
Là nữa trái tim em khắc tên anh / nhưng bõ tự trọng anh đem vứt