Đã bao giờ Hà Nội như thế, đã bao giờ Sài Gòn đứng im
Dì Ba cậu Tư, dáo dác ngó quanh cuộc đời
Vì đâu ngoài kia quán vắng, buổi chợ chiều cũng đã hắt hiu khi nào
Lao xao trẻ thơ kêu khóc, nhớ cha nhớ mẹ
Có khi nào dặn lòng tự hỏi cớ sao lại dịch bệnh khắp nơi
Đợi anh chị em chia sớt bó rau qua ngày
Này là miền Trung hay Bắc, góp nhau từng cọng ngò, bí ngô dưa cà
Tình người Việt Nam ấm áp bao la
Và người người khắp nơi chung tay cùng dập dịch đấy thôi
Đâu cũng là anh em khắp bốn phương trời
Rồi mình hãy nhớ câu ở yên nhà là cũng giúp nhau
Đồng loại triệu trái tim ấm áp mai sau
Ở tuyến đầu còn nhiều gian khó, khắp mặt trận vạn điều phải lo
Ngoài kia là bao bác sĩ đấu tranh từng giờ
Giành lại là bao sự sống cho yên bình mọi người vẫn mong
Tôi xin tạ ơn tất cả, khắc ghi trong lòng
Có những điều bạn tôi nhắn gửi, giữ làm gì thật chặt cái tôi
Giờ đây còn lại tất cả chỉ là nụ cười
Niềm tin của tôi xin trao, trao cho bạn cả niềm ước ao
Để cho vòng tay ấm áp hôm nao.