mùa đông
là khi nắng đã phai
là gió lạnh căm
phố xưa mơ hồ
mừa ngừng rơi
từng đôi cứ nhẹ đi
chỉ mình anh
bước chân lẻ loi
mùa đông
đến trong vội vàng
khiến anh ngỡ ngàng
đã xa em rồi
cất lên bài ca
những nỗi niềm thươngnhớ
ngày k e mùa đông trống vắng
hoàng hôn đã buông xuống
kỉ niệm đã úa tàn
chỉ tại tình qua mau
k nói iu e thật sau
màn đêm đang giăng lối
ngày mai sẽ thế nào
khi vắng bóng e tựa như ngày xuân ấm áp
khiến cho lòng a chẳng thể lãng quên
chỉ còn chúc xin e bình yên bên ai
mùa đông
là khi nắng đã phai
là gió lạnh căm
lướt qua môi mềm
ta gặp nhau
thoáng qua
em
khẽ cười
và em vội bước
đi
thật nhanh