Người mang cho em tấm thương không ngăn ngăn tim đi đến lâu
Khác sâu trong lòng trong thân tâm chẳng phải nghĩ lơi
Với thương trong lòng em đang theo ra đi mãi mãi
Chẳng cần để ý đến đến tận một ngày đời đen cầu
Mà giá như là cơn gió anh vội vãng nhẹ nhàng lên qua
Mặt đồ xúc ấy hôm nay đã trắng xanh rồi
Anh đứng theo người chỉ về đây thư vang lửa lối
Chẳng còn để ý thức nghe thân một người đàn gái
Người nói cho em tâm hương
Tình tâm ấy em nhận lấy nhưng mà đâu chẳng thấy bay nhạt
Dù sao đi nữa những gì đã hứa với thương lòng đâu có dễ phai
Bình yên ấy em nhận lấy nhưng mà em chẳng thấy như vậy
Giọt nước mắt tôi rơi,
lòng đau xót trôi vơi Người ra đi,
chẳng thể nhìn tới
Người mang cho em tất thương,
không bên em tim này dẫn lối
Khắc sâu trong lòng,
trong tâm tương chẳng thể nghĩ ngơi
Vết thương trong lòng,
ấm ấm theo ra đi mãi mãi
Chẳng cần để đi,
đến đây vẫn được người bên tôi
Mà giấc là cơn gió,
anh vội vang nhẹ nhàng lướt qua
Mặt nọ dù bay,
mong lấy đã trốn say rồi
CARD người má cho em với thương
Em biết lấy nhưng mà em chẳng thấy như vậy
Sông nước mắt cơn rơi,
lòng đau xót chơi vơi
Người dài chẳng thấy bên ai
Người mang cho em tấm mơ,
không nghe em tim anh dẫn lối
Khắc sâu trong lòng,
trong thương thương chẳng thể nghĩ ngơi
Vết thương trong lòng,
ấm thấm sẽ đi mãi mãi
Chẳng cần để đi,
để đến một ngày đợi đừng cầu
Cơn cầu mà gió như là cơn gió anh buồn vang nhẹ nhàng lướt qua
Ngọt ngọt giúp anh,
lòng anh đã trốn say rồi
Anh đứng theo người,
đi về đây cùng vang đưa lối
Chẳng cần để đi,
phải nên thấm một người bất cả
Người mang cho em tổn thương,
không nên tim anh tấn lòng
Rất sâu trong lòng,
trong thương thương chẳng để ý người
Vết thương trong lòng,
em nâng thương ra đi mãi mãi
Chẳng cần để ý em đến một người đẹp cơ
Cái nhà thương dối môi vai em lớn quá
Mặt mùa sầu quay như lòng nay đã trốn xanh rồi
Anh luôn theo người khi về nơi tù văn đưa lối
Chẳng cần để ý em đến một người đẹp cơ