Composed : Datmaniac, RS-7
Presentation : RS-7 a.k.a Mưa
[Verse1]
Bắt đầu cuộc sống rất đời thường ... Tạm biệt pn. Bè và mái trường ..
Gục mặt tối mũi vất vả hằng ngày để kiếm từng đồng tiền lương ...
Trước ngày đi học còn hống hách .. bây giờ ra đời nhiều thử thách ...
Cuộc sống đầy dãy cám dỗ .. phải chọn cho 1 mình đường đi đúng cách ..
Ta không còn biết mình là ai ...
Lương tâm mách đúng hay là sai ...
Ta chỉ cần nghĩ cho ngày mai ...
Vì điều đó ta không ngần ngại ...
Với 1 ánh mắt lầm lì .. suy nghĩ nặng trì ... ngày nào ta cũng bước ...
Người đời chỉ thấy ở ta ánh mắt vô hồn .. k thể nào đoán trước ..
So mình vs nhiều hoàn cảnh thì đâu có là gì ...
Nhưng đem sánh vs những người thừa của vẫn thường thấy ...
thì ta lại thì ..
Ngang qa ao hồ dừng chân .. xuống uống 1 hụm nước ..
Soi bóng .. đáy hồ.. ms biết đc. ta không còn như là ngày trước ..
Ta muốn bước lên bằng chính thực lực.. đôi bàn chân ..
Những gì .. người đời đem ra bố thí xỉ vả .. thì ta đây k cần ...
Và ta cũng k quỳ gối van nài .. để tiến thân ...
Tương lai trong tay .. cũng nắm chắc đc. nhiều ít .. thì cũng đã trăm phần ...
[Chorus ]
Đùa vui..
..trong những tiếng nói..
..những điều ngập ngừng,dối gian
nắng tìm về,gió nhẹ nhàng..lá trở về cát bụi
Còn xa..
..để thấy ánh nắng..
..để thấy đường về trước đêm..
..để thấy nụ cười vắng một thời
lắng một đời bẽ bàng ..
[Verse2]
Mỗi lần tụ tập chỉ cần cụm nhau li trà mát ...
Đùa vui năm ba câu chuyện .. thoả cho nỗi niềm mình đang trào khao khát ..
A e mặt mừng cùng bắt tay ...
Mồ hôi thấm xuống .. những câu chuyện .. làm nhòe mắt cay ..
Thi thoảng ta nhớ về cái thời học sinh như ngày trước ...
K lo .. k nghĩ ..nhảy thùm tắm mương ta nghịch nước ..
Cánh diều bay cao tất cả hô vang.. ta cùng ngước ...
Thời gian không phanh .. ta cứ lên theo từng ngày ..
Gặp người con gái ta thích ... biết yêu và tỏ bày ...
Những mỗi quan hệ phức tạp .. bạn tôi gọi nhau ngoài xã hội ..
Cố thốt ra lời đầu môi .. nhưng trong tim gan toàn lừa dối ...
Những mắt ghép nối .. loạn .. k tìm đc. đường ra ...
Người đời cậy mình có tiếng giàu sang .. vẫn khinh ta ...
Đứng lên bằng chính đôi bàn chân .. chúng mày sẽ thấy đc. tất cả ..
Vinh hoa ji` đó cũng phải trải qa nỗi vất vả ...
Cuộc sống của ta hằng ngày trôi qa vẫn giản thường ..
Kệ mẹ những tiếng rèn pha .. chê trách hay khinh thường ...
Đằng sau những ngày mệt mỏi .. ta lại giấy bút chép ghi đến bên giường ..
Viết tiếp những gì mắt thấy tai nghe trong ngày ta đã gặp bên đường ..