Nhìn lại ngày xưa ta chẳng thấy trong đời Đôi khi muốn khóc nhưng anh lại đừng giữ Tự bảo rằng ai không đắng cay đôi lầnVấp ngã xong thì tự đứng lên Vì phía trước không có ai dẫn đường Vì lần sau không có ai đợi lưng Giữa cuộc đời và người bốn chén ta phải tự cánh sinhCuộc đời nào đâu như chúng ta mong cầu Quay quanh sông gió bao phen tượng rừng chân Rồi thành ngày mưa, ngày nắng lên ngập trời Nước mắt dính đời nào kém mangGiờ tất cả ta đã có trong tay Đường công danh và mọi thứ đủ đầy Đến lúc này thì mọi người vây quanh ai ai cũng là bạnĐời là vậy thôi, phải có chi Người ta mới quý, người ta mới quan tâm mình Đồng tiền là giây mà cũng là một giây giây buộc chặt chúng ta lạiĐời mà buồn chi, phải có khi Chìm sâu dưới đây thì ta mới biết điều gì Ba tiền vất chất làm lòng người nhiều điếu hóa Bặc kệ đời thế màCuộc đời hai chữ có và không Được mất hơn thua ý tại lòng Một thoáng bay vèo khi nhắm mắt Có còn giữ được chút gì khôngCuộc đời nào đâu như chúng ta mong cầu Vây quanh sông gió bao phen tường rừng chân Rồi thành ngày mưa, ngày nắng lên ngập trời Nước mắt dính đời nào kém mangGiờ tất cả ta đã có trong tay Đường công danh và mọi thứ đủ đầy Đến lúc này thì mọi người vây quanh ai ai cũng là bạnĐời là vậy thôi, phải có chi Người ta mới quý, người ta mới quan tâm mình Đông tiền là giây mà cũng là một giây giây buộc chặt chúng ta lạiĐời mà buồn chi, phải có khi Chìm sâu dưới đây thì ta mới biết điều gì Ba tiền vất chất làm lòng người nhiều điếu hóa Bặc kệ đời thế màĐời là vậy thôi, phải có chi Người ta mới quý, người ta mới quan tâm mình Đông tiền là giây mà cũng là một giây giây buộc chặt chúng ta lạiĐời mà buồn chi, phải có khi Chìm sâu dưới đây thì ta mới biết điều gì Ba tiền vất chất làm lòng người nhiều điếu hóa Bặc kệ đời thế màBa tiền vất chất làm lòng người nhiều điếu hóa Bặc kệ đời thế mà