Trăng lắng sâu vào đêm đợi chờ.
Đêm thế gian quạnh khô mịt mờ.
Như ném ai vào cõi bơ vơ.
Nhưng vẫn chưa tìm thấy người mơ.
Ta đi ngóng trông em,
trong tiếng đêm dài ... tan.
Ngàn tơ vàng chìm lắng,
mơ dáng em về.
trong ánh trăng thề.
Như gió đi tìm hướng,
như chim nhớ mùa,
khát khao tình thương.
Ta níu xin thời gian,
đừng cho phai úa,
kiếp duyên tình man mác.
Ta thiếp đi vì hơi tàn rồi.
Bên khúc sông lạnh riêng mình ngồi.
Ôm đóa hoa đọng ngát hương môi.
Xa vắng cho lòng nhớ xa xôi.