Rồimột chiều trợt nhớ quê hương Nghe nó dâng ca sư nghệCâu hát ru như một thời đêmNgười thùa vẻ đưa ta về bên bài tuổi thơ xưaĐiều vĩ quê hương giữa buồn bê bần dôHát sông quê ai đi xa mùa đôngMơ hoài điều vì *** lạiNghe thân thương như sông sông của nhồ ai là ai quên sao nó không vềhát để anh ngheCuộc dân ca có tự trong mâu thịnhkhông thể rối lònglàm sống dậy một hồn quêĐiều vĩ *** là em,anh cứ mơ anhĐiều vĩ *** là em