Rồi một chiều trượt nhớ quê hương
Nghe em hát
dân ca sư nhẹ
Câu hát ru như một thời thừa bé
Đưa ta về bên bài tuổi thơ xưa
Điều ví quê hương giữa bôn bê bận rộn
Đất quê mình
còn nghèo lầm người ơi!
Sao điều vị cứ nghĩa tình đến thế?
Nào nào lòng đứa con ở nơi xa
Mời em về sự nghề,
hối khúc hát sông quê,
ai đi xa mộ đó
Nghe thân thương như dòng sông thuở nhỏ,
ai là ai quen sao nỡ không về
Anh cứ đùa em nó cho và nó lấy,
sao mềm lòng ngồi hát để anh nghe
Khúc dân ca có tứ trong máu thịt không thể rồi lòng
Làm sống dậy một hôn quê,
tôi viết tặng em bài ca lần đầu gặp gỡ
Bời chia xa không nói được nên lời,
nhưng điều vĩ theo anh về mãi mãi
Anh cứ mơ hoài,
điều vĩ *** là em
Mời em về sự nghề,
ôi khúc hát sông quê,
ai đi xa mộ đô.
Nghe ân thương như dòng sông thuở nhỏ,
Ai là ai quen sao nỡ không về?
Anh cứ đùa em nó cho và nó lấy,
Sao mềm lòng ngồi hát để anh nghe?
Khu dân ca có tư trong máu thịt không thể rồi lòng
Làm sống dậy một hôn quê tôi viết tặng em bài ca lần đầu gặp gỡ
Bời chia xa không nói được nên lời
Những điều vì theo anh về mãi mãi
Anh cứ mơ hoài
Điều vĩ *** là em
Anh cứ mơ hoài
Điều vĩ *** là em