Anh em muốn tinNgày mai khi màn trời lênEm vẫn thấy anh,đứng trong ban mai chờ emVì em cứ sợ,rằng hôm nay chỉ là ngờBàn tay nắng trắng,chẳng muốn xa anh bao giờSợ rằng khi mặt đêm đến,chia hết đi những êm đềmSợ rằng bao lần xót ghé lá mang sâu đi những kỷ niệmSợ bàn taySợ bànSợ bàn tay em mong manh quênSợ bàn tay em mong manh quá biết mai sau này còn giữ được anhSợ bàn chân anh thấy đi chưa bao giờ lại ếm trên con mưa ngheSợ rằng đôi chìm trông mơ ấy khiến cho anh buồnEm đã anh sợ hãi mãiChỉ anh không biết sẽ chỉ còn aiCòn tim buồn thươngSợ bàn tay em mong manh quá biết mai sau nàyCòn giữ được anh,sợ bàn chân anh thay đi chươngBỏ rời lại em trên con đường hiếmSắp đôi khi cơn mơ ấy khiến cho anh buồn và nhớ đến aiSợ ngày mai khi anh không đến sẽ chè cùng ai