Rồi biết đâu có 1 ngày...đôi ta chợt rời xa nơi đây...
Rồi biết đâu có 1 phút giây...nào đó a k còn thể nhìn thấy bóng dáng e bước nhẹ...qua con ngõ vắng.
Mặc dù mọi thứ đang chìm vào trong đêm trắng nhưng a biết rằng hình bóng của e vẫn luôn nằm trong giấc mơ của a
Cho dù là 1 ước mơ quá nhỏ bé...nhưng thực sự điều đó đâu có dễ để lại được nhìn e từ phía sau.
Một lần nữa...a lại giật mình chợt tỉnh để và nhận ra rằng e đang quá xa...
Tình yêu đôi ta dường như vẫn đang tồn tại nơi đây mặc dù đã có đôi lúc a k thể nhìn thấy
A nhớ con ngõ ấy...a nhớ bước đi ấy...a nhớ nụ cười ấy...
Một nơi mà a tìm thấy tất cả ý nghĩ cuộc sống 1 nơi mà a đã cố gắng làm tất cả để k bao h phải dời xa...thêm 1 lần nữa đâu...
Vì khi xa nhau con tim a đau biết mấy
E có hiểu không rằng a đã quá yêu...để rồi mọi điều hoàn toàn phụ thuộc vào e vào câu nói e yêu a và sẽ k bao giờ đủ.
Ngay cả khi....a đắm mình vào trong giấc ngủ...để mơ về những kí ức ngày xưa cũ...mặc dù mọi thứ dường như chỉ là thoáng qua nhưng sao a k thể nào quên đi
Dù chỉ 1 phút trong suy nghĩ...a vẫn luôn nhớ đến e...
Và a thực sự k *** tưởng tượng xem...rằng nếu như có 1 ngày nào đó e bỏ mặc a và quay bước đi nhanh...thì a k biết liệu rằng a còn có thể tiếp tục đứng vững để nhìn e nữa không...
Hay là a sẽ như 1 dòng sông nhẹ nhàng cứ trôi mãi...bỏ lại tất cả và bỏ mặc chính bản thân theo dòng chảy hờ hững...
A vẫn luôn muốn đứng nhìn e.... từ phía đằng sau để rồi chạy lại ôm e thật chặt để e sẽ chẳng bao h đi mất chứ không phải đứng nhìn e 1 cách bất lực để mặc e bước qua...và a sẽ làm tất cả...để cho ngày đó....k bao h xảy ra