[Intro]
47Production
Z.U.K.I
2012
[Ver1]
Đến khi nào cuộc sống của mọi ng` mới trở thành màu hồng
Đó là khi hóa đơn tính tiền tất cả mọi thứ là 0 đồng
Nhưng chỉ là mơ mộng khi giá cả vật chất lại tăng hàng trăm lần
Còn tiền lương hàng tháng và khoản thu vào như rơi xuống vực thẳm vô tận
Ng` giàu và những ng` bạc phận
Cứ chia từng lớp cứ chia từng cấp như là một ngôi nhà cao tầng
Sống trên đỉnh cao ngước nhìn trời chỉ còn ngôi sao là ngoài tầm với
Còn những ng` nghèo khó bị cho là hạ lưu lại phải chịu một cuộc sống chơi vơi
Ko thể ngẩng mặt lên nhìn đời phải chịu sự *** đạp của đồng loại
Cuộc đời cứ như là một trò chơi họ ko biết tới khi nào sẽ bị loại
Ước mơ nhỏ nhoi của họ là nhận đc từ ng` khác chia sẽ từng miếng cơm manh áo
Nhưng dù nhỏ nhoi nhưng lại quá xa vời ko biết phải chờ tới khi nào
Từ khi nào ng` bước vào nhìn lên cao họ ko còn hiện diện
Tới khi nào phải làm sao ước mơ ko còn bị sai khiến
Mới trở thành hiện thực điều đó còn quá xa
Chỉ biết nhìn một cách bất lực từng ng` đang bước qua
[Hook]
Đến khi nào chăn nệm ấm sẽ thay vào chỗ tấm chiếu manh
Đến khi nào trong màn đêm ko tồn tại cơn gió lạnh
Đến khi nào ng` nghèo khó ko còn phải thức đến từng canh
Và đó là khi sự công bằng của ông trời đc tiếp thêm sức mạnh
[Mel]
Không một ai nhận ra sau cùng màn đêm là cuộc đời khốn khó
Nhưng họ vẫn cứ mong chờ một giấc mơ sẽ đến với đời
[Ver2]
Đến khi nào những chú hề ko còn phải khuất mình trong bóng tối
Trên sân khấu thì cố làm cho mọi ng` cười nhưng ko một ai hỏi
Vì sao họ khóc phía sau tấm rèm buông
Là vì những điều họ làm chỉ là giả dối thật sự họ đang buồn
Trong cuộc sống hiện tại ko còn biết phải tin vào ai
Những chú hề rảnh rỗi ngồi nhìn vì trong cuộc đời ko còn vai
Biết trách ai đâu đúng sai khi giả dối đã trở thành bản chất
Khoác vai cười nói bên tai nhưng sau lưng ko biết đâu là thật
Ko thể ngẩng mặt lên nhìn đời vì đã mất quá nhiều niềm tin
Cuộc đời cứ như là một trò chơi ko biết khi nào ai sẽ hại mình
Ước mơ nhỏ nhoi của họ là trên đời ko còn tồn tại sự giả dối
Nhưng dù nhỏ nhoi nhưng lại quá xa vời chỉ biết ngồi nhìn từ đây thôi
Vì bước ra càng bước xa thì toàn là những ng` dối trá
Mở cửa ra ng` bước qua nụ cười thân thiện ko biết thật hay giả
Có thể phía sau là một bó hoa cùng với một nụ cười mỉm
Nhưng cũng có thể là một nhát dao đâm thẳng vào trong tim
[Hook]
Đến khi nào trên cuộc đời ko còn tồn tại sự giả dối
Đến khi nào những nụ cười trở nên đơn giản một chút thôi
Đến khi nào ko còn tồn tại những ng` ngồi đếm thời gian trôi
Để quên tất cả quá khứ đó là khi sự thật ko thay đổi
[Mel]
Ko một ai nhận ra sau cùng màn đêm là những giọt nước mắt
Nhưng họ vẫn cứ mong chờ một giấc mơ ko còn buồn đau