Thấy phố phường buồn xưa chưa ngôiNhững con đường em đôi chân vuiĐã bao lâu chờ đợiĐường im nghe quá khứ trong sầuĐường chia ly vẫn ngóng tin nhauTình lẻ loi canh thơĐêm nhớ về Sài Gòn,tiếng nhạc vàng gọi từng ấm xưaÁnh đèn vàng nhạt nhóa đêm mưa,ai sầu trong quán nguaBóng mẹ hiên mờ mờ bên sông,mắt người tình mùa trời mênh môngGợi bao nhiêu cho cùngYêu mẹmột khối tình quêYêu em từng bước tìm siĐêm đêm mong thấy đường đi đường vềTa như cậu bé mồ côi,cô vuicuộc sống nhỏ nhói,cô quên ngày tháng lẻ loiĐể lớn, để đêm đêm nhớvề Sài Gòn,thấy mình vừa trở lại quê hươngđã gặp người một trời yêu thươngcho lòng thêm chút ấmthấy bạn bè hẹn ngồi bên nhau nhắc chuyện người chuyện đời thương đautình chia trong đêm sầuĐêm nhớ về Sài Gòn,tiếng nhạc vàng gọi từng âm xưaÁnh đen vàng nhạt nhòa đêm mưa,ai sầu trong quán gúaBóng mẹ hiên mờ mỡ bên sông,mặt người tình mùa trời mênh môngmong gửi bao nhiêu cho cùng yêu mẹmột khối tình quê yêu em từng bước tình xinĐêm đêm mong thấy đường đi được vềTa như cậu bé mồ côiCố vui cuộc sống nhỏ nhóiKhóc quên ngày tháng lẻ loiĐể lớn Để lớn, để đêm đêm nhớ về Sài GònThấy mình vừa trở lại quê hươngĐã gặp người một trời yêu thươngCho lòng thêm chút ấm Thấy bạn bè,em ngồi bên nhauNhắc chuyện người,chuyện đời thương đauTình chia trông đêm sầu