ಮರಿಕಂಗಿSân caSâulàng quê nhàĐêm sông lamgiá sao sông nướcNgười ta đã nghe,vài câu rõ ràngTình người mộng màng,bát ngát nhớ thươngThoảng hương ngỡ dựa đờiThoảng hương ngỡ dựa đờiBác theo vườn đi nghe hátQuân sân gối đứng đầu rânDân mất nước mới lầm thanMà nên lời ca nghe cũng xót xaMà nên lời ca nghe cũng xót xaCâu sân caĐêm kim liên âm ạpNgày xưa hay hát phườngÂy ngày hồi những giây nhânĐất nước đa thương nên đến luân bàBạn theo phường đi nghe hátTrăng đứng bóng trăng tà thôiBão thơ hay gờ tờ sôiMà trước cuộc đời đành bó tơiTôi yêu thơ bác đã điSuốt chiều dài câu đó đưaTôi yêu thơ bác đã sốngSuốt chiều rồng câu sân caĐêm quê hương nhớ bạc,lòng tớ thêm ôm lòngVương nhà ngàn hương cơ,mấy tranh quê xuân xa mấy tình đờiDưa theo vườn đi nghe hát,nay bạc đã cho đời taƠi câu ca độc lập tự do mà nay toàn dân ta hát vơNỗi ước mong thuở xưa đã đến rồi ơi ràng rờLấy hết câu đầu đưa thấy đời đẹp mạnh màng càng nhớ ba