Mel :
...................
Ver1 : Khi màn đêm buông , đôi bàn tay buông , để cho lệ tuông , từng đôi mắt buồn....Ko còn yêu đưong , ko còn gen tuông , ko còn ai để chiều chuộng nhớ thưong điên cuồng ..."Đêm! tập sống buông tay những thứ ko thuộc về mình . ..Đêm! chạm khẽ vào những nổi buồn của cuộc đồi mình ...Đêm! Nặng lòng dừong như tiếng nấc ràn buộc chính mình .. Giật mình, thứt tỉnh , bình tỉnh , thấy tình bực mình như là cực hình ....Đâu có 1 ai đó đang lắng nghe những nổi niềm nhỏ bé không tô vẻ ,, giấu sâu trong tim lặng im nhưng có lẽ cần chút bình yên để óa khóc như đứa trẻ thơ ... Để cho sáng thức dậy chỉ là giấc mơ .. Để cho cơn gió đẹm qua làm nứoc mắt khô ... Để cho lòng nhẹ tênh , mỉm cừoi với trời đất ....ơ ..
"Đúng là đồ ngốc ...."
Mel: .....
Ver2 : ......
Ver3: .....
Đang Cập Nhật