Ngày ta bên nhau, ngỡ xe ấm êm thần mãi sau Nào ngờ đời xô xa cách nhau Từng hứa với nhau, dù gian khói mãi sáng sâu Vẫn ở bên nhau rằng lòng bắt đầu Giờ em bước đi, chẳng cho anh một lời từ li Mộng đẹp còn đâu anh ướt mi Lùa gấm xa hòa, người đành nhân tâm sao hơi người Nỗi đau nay gửi tai mấy trời Giờ người phương trời, quên người đâu biết anh vẫn khóc Nơi đây trong vũ vọng, nỗi đau anh như xe lòng Rằng lòng phải quên người, quên từng câu nói ta đã hứa Nhưng sao anh yêu em, nỗi đau như lại càng nặng thêm Giờ người quên anh rồi, quên ngày ân nơi ta đã trao Em xa anh mãi rồi, dẫu yêu anh tìm nơi nào Tình này trao em rồi, suốt đời anh mãi mang niềm nhớ Trao em cho nơi rồi, cứ sao anh nhận lại niềm đớ Ngài bạn đồng ta thường nói rằng sẽ mãi bên nhau Tên cầu nghèo nuôi hạnh phúc khi nhờ cỏ ta trao Lời em nói sẽ tương anh đã thấm sao vào máu Người tương rằng hạnh phúc ấy sẽ mãi mãi dài lâu Nhưng đau đau em bước theo người không một lời thương tiếc Anh đứng sau, đành nặng lệ nhau khẽ nhọc lệ tuôn rơi Lòng đau lắm em ơi, nhưng trên môi vẫn nở nụ cười Lòng đau thắt em ơi, lỗi niềm ấy biết khi nào vơi Giờ em bước đi, chẳng cho anh một lời từ lý Mộng đẹp còn đâu anh ướt mi Lùa gấm xa hòa, người đành nhân tâm sao hơi người Nỗi đau nay gửi tài mấy trời Giờ người phương trời bên người đâu biết anh bật khóc Nơi đây trong vô vọng, nỗi đau anh như xe lòng Dần lòng phải quên người, quên từng câu nói ta đã hứa Nhưng sao anh yêu em, nỗi đau như lại càng nặng thêm Giờ người quên anh rồi, quên ngày ân ái ta đã trao Em xa anh mãi rồi, giấu yêu anh tìm nơi nào Tình này trao em rồi, suốt đời anh mãi mang niềm nhớ Trao em cho nơi rồi, cứ sao anh nhận lại niềm đau Giờ người phương trời bên người đâu biết anh bật khóc Nơi đây trong vô vọng, nỗi đau anh như xe lòng Dần lòng phải quên người, quên từng câu nói ta đã hứa Nhưng sao anh yêu em, nỗi đau như lại càng nặng thêm Giờ người quên anh rồi, quên ngày ân ái ta đã trao Em xa anh mãi rồi, giấu yêu anh tìm nơi nào Tình này trao em rồi, suốt đời anh mãi mang niềm nhớ Trao em cho nơi rồi, cứ sao anh nhận lại niềm đau *