Bỗng một ngày Đà Nẵng có bão giông
Hàng triệu trái tim nghiêng mình về nơi ấy
Chợ Rẫy, Bạch Mai, bay vào không ngần ngại
Cả nước đồng lòng chắc bão sẽ tan mau
Có một chiều anh nói phải xa em
Mà chưa hẹn thời gian ngày trở về
Cuộc chiến đồng đội anh vẫn còn xa ngái
Em mỉm cười giấu nước mắt vào tim
1. Rồi bão cũng sẽ tan và yên vui sẽ lại đến
Và anh cũng sẽ về, gia đình sẽ cạnh bên
Anh vui vì em hiểu những nỗi niềm anh đang mang
Là người lính áo trắng, khó khăn cũng chẳng màng
Luôn sẵn sàng chiến đấu khi đất nước còn gian nan
Sẵn sàng ra đi. Dẫu khó khăn là gì
Hạnh phúc là khi. Mọi Dịch bệnh qua đi
Anh sẽ trở về nhà, với bữa cơm như mọi khi
Anh nhớ cả những buổi cơm , khi cả gia đình mình còn sum vầy
Anh nhớ những lúc bình yên, dẫu niềm hạnh phúc khi vơi khi đầy
Và anh nhớ lại những khoảnh khắc, cả nhà ta cùng ngồi cạnh nhau
Khi Nhìn lại góc phòng vắng, nó khiến tim anh lại càng quặng đau
Gia đình luôn là điểm tựa, là động lực để anh cố gắng
Đà Nắng sẽ lại đông vui, không còn những con phố vắng
Không còn những con phố vắng
Thôi thì anh lại cố gắng
[HOOK:]
Có một chiều anh nói phải xa em
Mà chưa hẹn thời gian ngày trở về
Cuộc chiến đồng đội anh vẫn còn xa ngái
Em mỉm cười giấu nước mắt vào tim.
2. Nhìn về phía cổng, nhưng chẳng thấy em đâu
Trong đầu sáo rỗng, với nỗi nhớ dành cho nhau
Ngày bình yên nhất, chắc chắn sẽ trở lại
Nỗi nhớ đem cất, thay vào tiếng thở dài
Làm sao để xoá hết, những lo lắng ở trong em
Cố gắng đến hồi kết, anh lại trở về bên em
Anh muốn xoá đi mất, những giọt nước mắt ở trong đêm
Nụ cười đẹp nhất, khi nở trên môi em
Ngoài kia bầu trời vẫn nắng, nhưng sao trong lòng đầy bão giông
Đà Nẵng hôm nay yên ắng, em nhớ anh có phải không
Quyết tâm phải thắng trận này và ta lại trở về bên nhau
Niềm vui cũng sẽ trổi dậy,anh không muốn ai phải thêm đau
Vì vốn dĩ sau cơn mưa, thì bầu trời lại toả sáng
Còn sau giông bão, tình yêu lại thoả đáng
Tin tưởng vào niềm tin, ta sẽ đón được bình minh
Ngoài kia sẽ lung linh, bên trong sẽ yên bình