ĐĂNG NHẬP BẰNG MÃ QR Sử dụng ứng dụng NCT để quét mã QR Hướng dẫn quét mã
HOẶC Đăng nhập bằng mật khẩu
Vui lòng chọn “Xác nhận” trên ứng dụng NCT của bạn để hoàn thành việc đăng nhập
  • 1. Mở ứng dụng NCT
  • 2. Đăng nhập tài khoản NCT
  • 3. Chọn biểu tượng mã QR ở phía trên góc phải
  • 4. Tiến hành quét mã QR
Tiếp tục đăng nhập bằng mã QR
*Bạn đang ở web phiên bản desktop. Quay lại phiên bản dành cho mobilex

Cuộc Đời Đức Phật Thích Ca

-

Thích Thiện Trang

Tự động chuyển bài
Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist!
Thêm bài hát vào playlist thành công

Thêm bài hát này vào danh sách Playlist

Bài hát cuoc doi duc phat thich ca do ca sĩ Thich Thien Trang thuộc thể loại The Loai Khac. Tìm loi bai hat cuoc doi duc phat thich ca - Thich Thien Trang ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Cuộc Đời Đức Phật Thích Ca chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí.
Ca khúc Cuộc Đời Đức Phật Thích Ca do ca sĩ Thích Thiện Trang thể hiện, thuộc thể loại Thể Loại Khác. Các bạn có thể nghe, download (tải nhạc) bài hát cuoc doi duc phat thich ca mp3, playlist/album, MV/Video cuoc doi duc phat thich ca miễn phí tại NhacCuaTui.com.

Lời bài hát: Cuộc Đời Đức Phật Thích Ca

Lời đăng bởi:

Phật sanh tại ca tầy lá dềAi thuộc về lạnh thổ nê banhTuyết sơn cao ngất mây ngànXuân về trong canh gian sang tươi hồngKhắp cả nước đôm bông kết láDân chúng hầu như đã thuần lươngĐức vua tình phán đường đường Trị dì dương quất thời đáng thái bìnhCá đất nước nguyên lành rất đổi Vua thuộc về dòng dõi thích caQuang hậu má nhàkhổng hạn quyền quy trái qua bao đờiCả hai vị là người thiện nghiệp Có nhân lành nhiều kiếp tu hànhCả hai đất hạnh sinh danh Giao hàng cha mẹ muôn nghìnlê dânNhân vào dịp kinh thành Có lễ Dùa tôi cùng hội để vui canBà đem điều chim bao dừa đặng,kể thanh hoàng tịnh phản cùng ngheĐức vua An hủy dấu về,lệnh truyền gọi kẻ tiên tri luận bànRằng Hoàng Hậu xinh hàng con quý Tài sức cao Đức trí giảng toànĐức Vua mừng rỡ vô vàng Vì chân có khẻ đảm đang ngôi trờiRầm thang tư trăng tròn vừa đến Lâm tầy nấy thượng nguyện sinh tưTrong khi hoàng hậu dạo chơi Bọn nghe qua ghét hương trờiDâu ưu hươngAi phải nâng niêu định ngắt Thái tự liền bất giác giáng sinhBấy giờ khắp chốn Kinh thành Bỗng nhiên khí hậu mát lành hẳn raMua cây cỏ đôm qua kết tráinước sôngNguồn bọng pháy cao thêmKhông trùng chim hốt nhang rềnHào quang tỏa sang khắp miền mười phươngVua Tình Phạm vô cùng vui xướngmời Thiên Tri xem tướng kỳ tài.Thầy đã đoán tương lai Rằng người tương tốt bầm ai đủ đầyVua Tử Độ Đức Tài Bậc Khanh Nhân Đức Vua Chẳng Muốn Chút NàoChỉ vì như vậy mai sao Ai người kế dị Vua trao Hóa Ngôi TrờiVua tình phạm muốn vời đình mệnh Nên thanh hoàng quyết định đặt tênSĩ Đạt ta nghĩa nói lênLà người thành đạt ngôi trên dân vàngLiên Hoàng Hậu sau ngàysinh nởChỉ bài ngày sống ở Trần Giang,Nghĩ mình nhiệm vụ chú toàn,Không còn nghiệp báo buộc ràng trầm lưng.Sau khi trúc sắc phân bốn đại Bà Giáng sanh về lại cõi trờiCõi trời đau lợi yên vuiTâm hồn trong sạch sống đời thanh caoChúa Tình Phạm liền trao Thái Tử Gô Ta Mi Dình giữ dưỡng nỗiMỗi ngày một lấn khôn rồi Thân hình diện mạo ra người coi ngôThời gian ngắn đã hơn Thầy dàiNên nhiều Thầy e ngại cáo luiDù Thầy giỏi nhất được mờiChỉ thời gian ngắn là thôisạch nghềMặc dầu đá khận kỳ quyền quý Là đuôn kiêm kế dĩ ngai vàngDù là Thái tử cao sangKhông hề ngạo màng quên quang kinh ngườiVì lẽ vua tôi yêu quýThần dân đều nể dĩ tôn vinhCàng yêu càng quý con mình,Dùa cha càng thấy sự tình lo âu.Sở cái cảnh mai sau Thái tửSẽ thành người Tú Sĩ xuất gia.Để thành dĩ phật như làNhững lời tiên đoán của Tư ĐàmNhất là thấy dần già không lớn Hai tử thường lặng lặng trầm tưÍt khi cười nói vô tưÍt khi vui vẻ giống như thiếu thờiLòng lo sợ những lời tiên đoánSẽ đến hồi linh ức tương laiChúa cha dùng kế trăm ngoài,Tuyền say công điện lầu đại ba nơi.Để thai tử vui đời tráng lệ,Tạo tân vận như lễquanh năm.Bao nhiêu mỹ nữ cung tầng,Chỉ mong Thái tử muôn phần thánh thơiChọn cho con được người nhan sắcCon gái vua thiện giác nhân hoàngNànglà công chúa tiên xaGiá vua đà la hiền hoàngđàn nói tiếng ngàn vàng nhân đất vua dọn đường giao thách cho connhận mong hạnh phúc hôn nhânvợ con phu quý cầm chân đưa phương ngàySông giữa cảnh vui dày dương giá,Sự nhìn qua hơn cả trần đời,Lòng ngày nắng triệu niêm ngày,Cho rằng hạnh phúc trần đời vô thường.Nhìn cảnh giặc phố bài xanh tốt cảnh xuân về chim hót qua tươiBầu trời quan đáng ráng ngờiGió xuân phơi phới nơi nơi hậu tìnhVới khung cảnh thanh bình an lạc,Với tâm hồn soi xét nhân trang,Đời đầy cảnh phổ trái ngang,Vô thường vô ngã tiệp tàn,Mà thương đau hơn.Để đổi lấy bó rau bát gạo,đời lắm điều trở tráu bi.Ngài nhận thấy rõ mọi điều,đời là bể khổ bao lá muôn vàng.Một hôm xin phép vua chara thành quanh quận dạo qua một vòngĐến cửa đông thấy người già ca đứng bên đường mệt lạ còng lưngLòa tay điếc ngập ngừng,chông đi từng bước xem chừng muôn siêu.Đến cửa nam gặp điều trước mắt,thấy một người bệnh thật thương đau.Nhìn người răn giết lễ trào,Xót lòng thai tử mài trao,Thương tình.Ra cửa tay lại nhìn người chết,Xét bên đường nhẹ nhét tanh hồi,Rồi vô kiến đau nặng ngồi,Xác xình gom kiếp giữa người lại qua.Ba cạnh khổ như già bệnh chết,Cùng cạnh tình thay thiết tranh nhau.Mà ngày được thấy không lâuGhi vào tâm trí hàng sâuđáy lòngMột hôm khác ra dùng cửa bắcThấy một người giang dốc tràn nghiêmBên đường cắt bước lặng yên,Sống đời ẩn sĩ an nhiên,Thanh nhàn.Ngài bước lại ôn tòng thăm hỏi,Rằng tù hành là bởi lẽ chi?Việc này lợi lạc được gì?Xin người lượng thứ từ biđáp lờiRằng mục đích của người tu tập Là mong lẻ trói buộc nhân gianViệc tan phiền não buộc ràngKhi thành chanh giác quyết tâm đỏ đờiVậy câu nói đáp lời Thái tửGợi đúng điều ấp ủ lâu nayVì vậy, đúng vào hoài báo đêm ngàyNhư vừa mở mắt nên ngày ung dungVề Hoàng cung Tâu cùng Thánh ThườngXin Đức Vua Ban Luận hải hà Ngài Hàcho Ngài được phép xuất giaNhững vua tình phản xuất xa trõi từNgài đề nghị nếu như bốn việc mà Thanh Hoàng giải quyết được choThì ngày bối đi tu dùi lòng ở lại nhân từtrị dânMột là được sắc thân trẻ mai Hai là thân không bệnh không đauBà là sự chết không giàu,bố là phiền não khổ đau không cònBốn dịp ấy vô cùng gian khó,bởi xưa nay đã có bao giờVua cha bối rối thần thờKhông sao giải đáp cho trường lòng conVì biết rõ con mình nghiêm trình nói ra lời ý định xuất trầnTrong cung cho ngày vui thoả Nhưng chẳng gì khuấy quả cho ngôiMột khi ngày quyết chí rồi Trên đời không thể có người giữ chân nàoQuảng thành cung tàn mỹ nữ quân lính tận canh giữ ngoài trongSao con vui dễ tiếp tụcMọi người mê mệt đã cùngngủ sayThử quyết ra ngoài cung cấmThoát khỏi dòng dương vấn vợ conGiá từ đời sống vàng xuốngCùng hậu xa nặng đi chungra ngoàiĐã xa cảnh phòng Vinh DươngThầy tự vàonúi thăm rừng sâuDốc lòng cầu đáo nhiễm màuTìm đường thoát khỏi khổ đau buồn ràngNgày cầu học ngay thiền sắc với công sở hữuTrong cảm giác sáng ra,Á La Ra vàÚc Đa caPhải điều thừa nhận thích ca bằng mìnhNhưng Thái tử nhận chân ra đượcQuyết từ bó vào rừng sâu,Sáu năm khổ hạnh dại giàu tuyết xương.Ngày nghiền ngắm con đường dài thuốc,Chẳng mộ điều chi khác đại tâm.Đêm ngày bó ngủ quên ănMột hôm kiệt sức ngã lăng bên rừngNgười chăn cầu bóng dâng qua đây Thấy thương thần sữa lây hiến dầnTỉnh ra ngày tỏ lẽ rằngMuôn tu phải giữ sắc thân của mìnhThân khỏe mạnh tinh thần minh mạnh Thân yếu gậy đạo chẳng thành đâuMột khi sức lửa dội dàoGiúp tâm dược Pháp Trần LãoMụn ThuyềnNgài thấy rõ khổ hành vô hiểuKhuyên động tù nên hiểu dừng điPháp mong khổ hành chấp nêNgười tu tập phải nương trung đào Không lị dục không bảo ngược thânÔng ăn ngơi nghỉ căn phân Con đường tuệ giác tỏ dầntrong tâm hồnVới bộ đại quyết trí thiện hành Nếu như đạo cả chưa thànhXương tan thịt nét mặt tình không điNgày chuyên nhất hành trì chánh định tanh chân thường thanh tình bản tâmĐộc nhiên đại ngộ cõi lòng Bao nhiêu kiếp trước thải đồng sang raNgài đã tự tìm ra,xanh tự trí rõ qua bao cõi,quá khứ từng trôi nổi bao nơi.Nửa đêm sáng được mắt trời,tỏ tường muốn sự bao thờigần xa.Bận toàn giác như ngồi trên núi Nhìn thấy đời bên dưới trầm lửngChúng sanh chìm đắm ái thầm Hạnh thù ngủ muội phá tan tâm lạnhPhật đáng sinh để hành đại nguyệnĐộ chúng sanh phương tiện thần thôngTừ bi trí tuệ không cùng Giúp cho tất cả tâm đồng nhu lấyBốn ân nặng ở đời quyết trá,Dưới ba đường cứu khổ trầm lưng,Như lai quyết ở tràn giang,Chuyện xe chanh pháp mở tâm muôn loài.Vùng phương tiến đấu đời trình tử Với mỗi người tùy sự căn cơHoặc tiến đấu bán cùng tú Đó là nhóm kiệu trần như năm ngườiQuân chân lý rạn người công bố Một là đời dung có khổ đauSinh già bệnh chết bấy lâuĐời là bệ khổ dĩ bào trùng trùngCâu đạo trọng trọngHai là hiểu nguyện nhân gây tạoHai tham thiền phiền đạo nhân dânBa là hết khổ niết bànVàng khổ đauĐường chân chánh gồm thâu tám nhánh Để duyên thành quả thanh vô sanhVô sanh bất diệt đạo thành Ra ngoài khổ não tử sanhCác vị này được Ngài chỉ giaodân thân đi truyền đạo khắp một nơi.Đi vào những chốn xa xôiCho người sang tỏ cho đời hết mêPhật qua đổ anh em ca díp mà nhận hơn ngàn đại tử quýNhớ lời ước hẹn khi đi Ngài về vương xá đậu trìĐức VuaSự ước nguyện hôm xưa đã thoá Vua cất liền tình xa trúc lâmXây rời Thánh Phật chứ TânLàm nơi thiết Pháp xuất Trần Đạo SanhThành xá dễ lỗ Trình Đức Phật Nơi Dùa Ba Tư nặng Đương ThờiNhân duyên hộ độ một ngườiLà ông tu đạt đức ngườitrí caoDông quyền quý lòng giàu bổ thiThường giúp người cùng thế cô đơnCô đơnnên người hai gọi tên ôngLà cấp cô đọc lòng trong ai nàyDũng có lòng kính tin trọng Phật Chẳng tiếc chi vàng bạc của tiềnQuyết lòng mua cả khôn nhiênKỳ Đà Thái tự dân lên cúng vườnPhật quang hỷ tan vườn đến ởgiới ngàn hai trăm rưỡi tỷ khéoChúng ấy thường kiêuvườn cấp cô đọc rừng cây kỹ đàRút lâm ấy phận đà cư ngộNơi chúng tăng làm cho tu hànhLà nơi Thuyết Pháp đỏ xanhLà nơi Trung Thanh thật hẳn Đại BiNghe Dua cha đến kỳ Bến NăngPhật xa tử muôn *** về thămBên vườn thấy mặt phụ thân,Nét buồn ảnh quân sắc thần.Kém sinhphận thiết giảng bài kinh bác nhã,Lẽ vô thường vô ngã khổ đau.Nghe rồi khổ não sạch làoTâm phòng tri giác ngộ liềnvô sanhRồi thanh thoảng bỏ con đá mục Không còn mang một chút vấn vươngNgày sau cái chết Phụ DươngMẹ nội Đức Phật vui đườngxuất giaSau đó là hậu la con Phật Cũng quyết tâm theo Phật xuất giakẻ thì giải thoát người thìlạc ngang.Tùy phương tiện thật hành cam quádẫn dắt người xấu giả thành nhai.Thành thương trí tuệ rộng bàiNgười thù kẻ ghét cũng điều đổ quaNhư đại bà đạt đá đố kỳCũng được Ngài Thọ ký Phật ThânVua Thần Anh Tràng vô não xét nhânCũng nhờ Phật đổ ăn cần quýCon voi dại ngũ si mây mùi Cũng nghe lời Sam hối theo chânVuaxa thấy nhận tâm,giết cha nhờ Phật ngăn đănglãm lành.Phật răng nhắc chơi làm phương tuyển,tưởng cho là cưu cánh xưa nay.Nhớ đừng lầm lẫn ngón tayNgỡ là trăng toa bị mâykhúc mờDần trăng dụ trăng như Phật trí Ngón tay là giáo lý kinh dânMượn tay để thấy được trăng,Chơi cho tay trỏ là trăng mà lầm.Như Thầy giỏi rõ nguồn cân bệnh,Tùy bệnh tình mà định thuốc thang.Thông minh ngô động nghèo sángPháp môn hóa đổ phận banchả đồngSự bình đẳng điểm son đáng quý Trong tinh thần giao lý như lạiVào nghèo nam nữ không hay Thái điều bình đắn tỏa bàisang trọngRằng máu đỏ đâu phân giây cấp mà Vì mặn thì nước mắt ai hơnMỗi người tánh phần sẵn mầm Khả năng giác ngộ ngang bằng khép chiGiáo hội ngày khônghề phân biệt Nhận cả người hạ liệp xuất giaỐ ba ly trước vốn làThợ cạo giai cấp nào ra thứ gìNhân tu tập kiên trì chứng đấtNổi danh về giới đất nghiêm minhAi còn quả thánh diên thành Quả là hiếm có thật tìnhquý thầyNhư xen giữa bụng lầy nước bằngQuả tươi hồng vẫn thoảng thương thơmTám chục tội bao thân đã hết,nhiệm vụ tròn phó chút ra điThành Đái Nguyện Tự My,Xa đời trần luy đá dì đậu xanhGọi án em một hôm Phật Giang,Đạo ta nay riêng mang cá rồiNguyện xưa nay đã trọn lời,bông hàng đệ tử nhiều người vô sinh.Họ có thể thật hành giao hóa,đem pháp lành truyền ba nơi nơi.Vô thường sắp đến nơi rồi Thằng ta cũng sắp đến hồitiêu tanGiống như cổ xe tàn và cõi Trước mượn *** rong rũi đó đâyĐã đến lúc ra đi thanh thảnĐã đến hồi hết dương tràn gianXin truyền nhập việc vừa bán bốn hàng đệ tử bàn hoàngthiết thangCó tu Bạc Đà La Tám Chục Đến lễ ngày sinh được xuất giaVước hồi nhập việc thế màPhật còn quá độ ông đà vô sanhCác đệ tử dội về chokịpChỉ vắng ngày ca diếp xa thôiMọi người đông đủ cả rồiPhật liền phó chúc ban lờira điRằng Ây bác trao về ca diếp mà giới luật coi muôn kiếp như thầyMỗi kinh điêu lại câu nàyChính tôi nghe được như vậyĐầu kinhXa lợi phận chia thành tám khốiMỗi phận dành gửi tới một vuaGọi là nhớ chúc chuyên xưaTặng đều cho tám vị vua tỏ lòngCao phá Phật cung dường ba ruốtPhải chính mình tự thấp mà điĐương theo chánh pháp hành trì Tự mình giải thoát xa lè tử sanhChớ dục dòng hoành hành tâm trí Mọi sự đời chẳng quy mãi mãiSắc thăng tan rã có ngàyNiết hoàng hãng lạc xưa nay trưởng tồnMọi điều đã chúc ngôn chân thật Phật an lòng từ biệt nhân gianQua rừng muôn sắc quý hoàng Rải lên trùm kính thân vàng yên hơiChìm sao xác lưng trời quên tiếngdạn dạc dường lưu luyến người đi.Đau buồn thay khúc biệt ly.Các thân các tội một khi vô thườngBốn chín năm con đường hoàng pháp Khắp kinh thành làng mạc thần triDéo đầy hạt giống từ bí Đã thành lễ sống tâm tríBao người nhờ trí tuệ rạng ngời sôi sángKhiến bao người thoát nạn lầm trangThấm nhận khắp cả nhân gianBộn tâm rộng mở tinh thần sáng raVà Phật nói như sư tử hôngthu môn loài nghe đánh sợ quayNhư là sống ở biển đêm ngàygiang rền ác tiếng bị ai không trùngPhật chỉ rõ con đường hạnh phúc Phải tự mình thấp đuốc mà điGiải rành phương phúc trễ gì Uống hay không uống gì chi tự mìnhNhư biển cá mong manh vô hàngDôn chỉ thuần dĩ mạnh mà thôiCũng dày dĩ pháp như lấyMột ngồi giải thoát xa rời thử sanhThử sánh Nam mô tử phủ thích ca mâu đi Phật.Nam mô tử phô thíchca mô nị phật

Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...