Tích tắc,đi cờ trước mắtMình biết chắcdòng thời gian trôi vội đến mấyVẫn không đánh mậtAnh đến pha chiếu sáng,trôi loa Lật vô lăng bỗng trong phút chốcCảm nhận sức sống nàyThôi tôi sẽ nhớ emNhớ hình tượng đầu tiênEm ngủ rất ngoanTrông thật bình yênTôi sẽ đến nơivercingoh ohTình chung vẫn còn vang vọngLê Thây khi còn đang mộng,cảm xúc vẫn còn đang độngTự hỏi rằng điều gì quan trọng một tâm hồn trống rỗngAi khoát lên bộ đồ sang trọng có ấp bộ nào là cháy bọngTìm thực nhắc tới khi khèn giọng ai ức miNgày tận tạo đêm đầu đầu đập chân loTa bước đi tìm phiền não chút âu sầu để ăn noNhận nhỏ câu coTự hỏi rằng đang làm gìĐắng đo và lắng loCon đường nào ta cần điĐôi mặt ngày thơ dại giờ lao liênkhiến ta thở dài,vẫn cố gắng để níu dữ chung hồnnhưng còn ở lại từng trở ngại của ngày quata giàu thêm những trải nghiệm và hoài niệmngày bình yên cho sức cảm để ta viết tiếpđể ta biết kiếp,ngày là ta sống để mà hát cakhông liên tiếp,càm ràm, tận hưởng đến từng xác nachơi vơi khi ngày tới biết hiện tại đang rối bờinhưng đêm nay vẫn đào vơi lấy tâm tưđể đổi lời để nhìn cười khiến ở lại ngây mộng mơVật ta là xe đậu máy,không hạn kia chứ.Sẽ đầu mây, không hèn kia cho những khẽ khaoKhi mặt trời bắt đầu cháy,sự tiếc nuôi như từng nhát traoThanh xuân này, ta mệt mỏi, chờ ước mơ Họ đi xa, đến một ngày ta tự hỏiTới khi nào chờ cho ta?