Tất cả mọi thứ đang chảy trong đầu, tất cả mọi thứ đang giữ trong tim Tất cả câu hỏi đang nằm ở đâu, tất cả mọi thứ ta đang tìm kiếm Tất đất tất cây đang bị nhấn chìm, tiền tài đang dẫn đến kết cục tại Đã đến lúc ta tiện tử trở về Chiếc ghế đẩu, con mây liên kết với người cồng nhân Chỉ phải vụ cho ông chủ và khách mỗi chân Bộ nhớ là động vật quan trọng đến bất ly thân Một bát sữa, ta nên lịch sử mong tôn giáo Một tôn giáo mà luôn được chúng ta đón chào Vào bao *** pha, vào phải dùng não Đừng tháo, thao chuyện truyền bộ nhớ Thứng tin hoa phép màu, đưa tới cây viết vào máy tính Mười năm sau mày sẽ giàu, nó cách sách thành chén cơm Nên biết phải đặt lên hàng đầu Thứ cả giá trị đang bị càng phải giấu Như cát tội mật ăn trốn của đèn đấu Lương tâm sẽ như với sứ inh hàng giấu Nếu như mà mày đi làm những chuyện xấu Mà máy âm nhạc chạy vào lỗ tai mày Tao dùng giai điệu để làm thứ gài bẫy Cái đó thật chặt nên nó không thể xảy Nếu *** vào, mày sẽ bị nó đưa vào thế giới khác Nơi bằng câu đùa giỡn, để có nghiêm túc trong lời hát Không gầy rạc, chỉ là mày chưa nắm bắt được thứ gọi là đời bạc bẻo Sự thật thì nó nhạt nhảo Vì vì nó không giống như là một sạp kẹo Vì vì nó không giống như là một sạp kẹo Như người công dân hóa mình thành công cụ cho ông chủ sưởng Không muốn thấy người nông dân phải chịu thuế cho ông chủ ruộng Không muốn bị gọi là Boris Garlop Hãy tìm chủ trương, phát cho người công dân đủ lương Tính toán thế chứ đủ lương Tính toán thế chứ đủ lương Kể cả cuộc đời si thói, bản thân lung lay trước những tiêu cực Chức năng hổng tái dụng để nghe nói Chỉ có con người mới làm điều đứng, chim bay về tỏa nơi phương xa Điều tuyệt vời nhất khi được về nhà, chừng đau nhức nhói Kẻ lòng công này áp đặt bởi sự mệt mỏi Khi đời đâu phải là thi, thi Khi chủ nói là đi, đi Dẹp bỏ những suy nghĩ, một cuộc sống cần phải nghe theo lý trí Go in hot, noni bàn tay, nó kẹt hết con say Never stop, đôi chân vẫn chạy, bước qua hết đêm nay Người ta vẫn nói, kẻ thù lớn nhất là bản thân chúng ta Nợ tình là thứ khó trả, quá khứ là một điều gì nhanh chóng qua Danh vọng rồi đến danh tiếng, thúc đẩy chỉ có mặt đồng tiền Họ bỏ qua đi sự tiến triển để nhận lấy một cuộc đời bình yên Vẫn vậy, thức dậy, mỗi ngày, sở dậy Làm cuộc đời như thế, phát triển kinh tế, nỗi buồn, ê trời Thế nên thiêm bao nhiêu năm vẫn không ai thăm, ngày qua ngày vẫn cứ thăm chằm Mặt cho họ nói những gì họ muốn cảm xúc là thứ đang ghi ta xuống