Một vùng nón xanh nước biếc chậc trùngĐời đời sinh ra những đắng anh hùngXanh lại nón sông biết mây thẳng trầm luôn ngậm cao đầu,nhộm mau cơ băng mau.Lần đều quê hương thanh thoát ngọt ngào,ngập tràn trong tim biết mây tự hào.Nhìn lại quê hương gấm vóc như dại lúa đào thức tha,nhẹ từng bay trong gió.Thương bao cây lúa trên đông,nơi ba mẹ đang ngóng trôngThương anh chiến sĩ biên phong,đêm đêm dình dư núi sôngThương bao nhiêu những bếp than hồng,trong bóng ôi nhà tranh mãi laNơi cất tiếng khóc lót lòng,phút khócLà con rồng cháu thiên,cháy trong tim rồng màu ViệtĐỏ như một sâu son,khắc lên trang sự hùng thiênLà con sông châu thiên,viết tiếp đoàn trường ngoảnh liaGhi nhớ muôn đời tình yêu từ chiều trái timViệt NamTrên kê giang tờ xa xưa,ấu ca sinh bậc chấm conNăm ơi lên núi theo mẹ,năm ơi xuống biển theo chaĐời đời dựng lập sáng sơn,con cháu muốn đời mang ơnTrong tim nòi giống lát hồng,vinh quang tay không tận sátMang danh con cháu tiên dông,bao năm vùng vây núi sôngHiên ngang ta vững mai treo,băng băng vượt qua bao sôngTay ai rời núi lấp đèo,cho ta sáng sơn gầm vọcBay lên từ những cánh rìu vút caLà con dòng cháu tiên cháy trong tim dòng máu ViệtĐỏ như một sấu son khắc lên trang sự hùng thiêngLà con dòng cháu tiên viết đoàn trường ngoanh liệtGhi nhớ muôn đời tình yêu từ chiều trái timViệt NamHưng bao cây lúa trên đông nơi ba mẹ đang ngóng trôngThương anh chiến sĩ biên phongĐêm đêm dìn dư nỗi sôngThương bao nhiêu những bếp than hồngChâu Băng ôi nhà tranh mãi làNơi cất tiếng khóc lọt lòngVút cáLà con dòng cháu tiênCháy trong tim dòng máu ViệtĐỏ như một sấu son khắn lên trang sự hùng thiênLà con dòng cháu tiênViết đoàn trường oanh liệtVì nhớ muôn đời tình yêu từng chiều trái timViệt Nam