Thành phố lớn, tết đến càng cô đơnKẻ buôn bạc chỉ muốn quay lối về nhàVề bên nhau nghe nàng xuân kế chuyênTết đắp đây, bữa cơm nghèo đoàn biênNgờ bà sẽ gánh vết trong nhạc lànThay trang biết đâu,buồn sơn mẹ mỗi giờNgờ bà sẽ gánh thay mẹ một chút khát khanT MachineSẵn sàng.Nhớ ngày,không nhớ tết ngàyCon đi làm sao,còn không bơ nợNhớ ngày, nhớ em,nhớ chaNhớ cơm ấy thôi,cần sao khổ quáÂy à, ây ơi, ây àNhớ nơi êm lắm,ây à, ây ơiChốn ngủ,dùng xa pháoTa có đời khỏe,chẳng bằng nhà taThành phố lớn, Tết đến tàn cô đơnKế bốn ba, chỉ muốn quay lối vềVề bên nhau nghe nàng xuân kế chuyênTết đông đầy, bữa cơm nghèo đoàn viênNgỡ sẽ ganh vắng chút nhớ ngàn thanhCha nhưng biết đâu là,mỗi xuân mẹ mỗi giờNgỡ sẽ ganh thay mẹ một chút mắtBa nhưng biết đâu là,chỉ thêm nặng vãn chaXanh xa, ê ơi ê àNhớ nơi em lắmÊ ơ ơ ơTrốn đầySông dạ phá hoa Bão cô đơnTrong băng nhà spaHạnh phúc lâu lớnTết đến càng cô đơnKế buôn ba chỉ muốn quay lối về nhàVề bên nhau nghe nàng xuân kết chuyênTết năm đây tôi không nghèo đoàn viênNgờ cậu sẽ gánh vác chút nhạc ngànThấy cha nhưng biết đâu làMột xuân mẹ ngồi dần ngờNgờ sẽ dành thay mẹ một chút vắng vangBiết đâu là gì thêm nặng vắng trắng