1, 2, 3, 4Và kí ức trong này dọn dạ pháo hoaMà cô đơn chẳng bằng nhà taHành phố ngon, tết đến cặp cô đơnCái buồn mà chỉ muốn quay lối về nhàVề bên nhau nghe nàng xuân kế chuyênTết lòng đầy, bước gần nghèo đoàn viênNhờ ngỡ sẽ gánh vớt chốt nạp nànThấy cha đương biết đâu,mỗi xuân mẹ mỗi giờLỡ sẽ dành cây mẹ một chút mắt phaNhưng biết đâu là chỉ thêm lần vài chânÔi trời ghê, dứt lại xuống Giờ này con mới thăng caCon đi chiến được dịch tếTức chẳng con nữ gia đình ở nơi raVậy con ở nhà bá hay đô uốngGia đình mình cũng chẳng có chiCác em cùng con chỉ hàng mươi bướcGia đình chúng có cái tiviVận là con trai con phải bước trải vềĐi làm việc ở xa quêMấy ngày thằng thang cứ thế dân thôiNhưng sao con thấy rẻ lê thêVậy con ra đi con đã hứaTết năm sau con sẽ vềNhưng đã 2 năm con xa quê luônCon vẫn chưa làm được những gìBỏ lại những thứ tỏi nhỏMơ một ngày con được vào đại họcGiờ con phải lao lục êm độc lươngỞ nơi không trời xa cực nhỏCon không trách mẹ àCon chỉ nhớ về baThích tuôn gó vẻ chân ba lại nhấtMẹ giặt ám mặc ấm vào nhaĐêm này chú John vẫn khỏeAnh em con vẫn cùng bọc nhauHôm qua bạn con đau sốcVì nhớ gia đình lắm cả lúc nói đauCứ vào đời này con không sợ,chỉ mong cắt ép con tương laiMẹ nhớ phải cho thằng Tuấn đi học sau này,nó chẳng thua kẹp aiThầy vô nguồn, tết anh càng cô đơnKế vốn bàn, chỉ muốn quay lối về nhàVề bên nhau nghe nàng Xuân kế chuyênTết ông đây, bữa cầm nghèo đoàn viênNgờ sẽ gánh vác chót mạc nhàThấy cha những biết đâu hòa,mỗi xuân mẹ mỗi giờNgỡ sẽ dành thay mẹ một chút vắng vãNhưng biết đâu là chỉ em nặng vài trămHành trình ơ, ta không còn cô đơnTa bước màu, muốn quay lối về nhàVì bên nhau,ta đã sống trót timChết trong đêm, tựa sương nhỏ đành timChưa đổi tên, giấc mơ xót lạc lànhHành trình đốt đôi,mỗi chân mơ môi càngNgọt ngọt sẽ gói gai mèo,núi ngóng cao, nước cầu nào, nước cầu nằm vào đờiHành phố luôn,tết đến càng cô đơn,kẻ buôn ba chỉ muốn quay lối về nhàVề bên nhau nghe nắng xuân kế chuyên,tết đong đầy, bữa cơm nghèo đoàn viênNgọt ngọt sẽ gánh vác chót nạp nhạt,thấy trái những biết đau,mỗi xuân mẹ mỗi giờNợ sẽ ganh thay mẹ một chút vấn vươngVà những biết đâu là chỉ thêm nặng vài tráiNgày nào con nghe tin,mẹ yêu con đi lấy chồng rồiCon đau nhiều lắm nhưng vì công việc con vẫn phải cắt chặt đôi môiNgày con quyết trí con bước ra đi,kia chân con người ta luôn đợiNhưng mẹ à, con không khóc mình nghèo nên phải chấp nhận thôiCon nếu ra tỉnh lắm,con muốn về mẹ ơiCon nhớ mâm thơm nặng phạm đông sơ bên ai trái tở nơi phương trờiCon nhớ lời ru thuyền nào mẹ đưa lên chiếc vòng thóng đến ai tớiCon nhớ đào kiển môi sông bình vương các phổ chác cùng chú giác cơỞ nơi con lạnh lắm,nắng nay biếc rơi nhiềuCon làm ca sáng rồi đi bước bắt cốt cố làm kế viết buổi chiềuRồi mảm đêm sớm anh em con đứa cùng nhau thăm nào cũng lãi thiNhìn nhau con biết trong lòng một đứa ai cũng đang nhớ về gia đìnhBước thông này con biết,con khởi về nơi xaNhìn lên bầu trời có xanh đước,mẹ ơi con nhớ về quê nhàNơi xa đỉnh đó,có bếp lửa gấmNơi gia đình đó có mẹ tôiNơi gia đình đó,bông ca tu rộngNhưng lúc nào cũng đầy niềm vuiChẳng hôm nay con khóc,bỗng dư con nhớ về gia đìnhChẳng bỗng hôm nay con thấy xa lạ khi bước ra ngoài nước bình minhKhông biết ở nơi không trở xa đó chắc mẹ con nó được khỏe khôngKhông biết các em vẫn có động vui thế này như bao đứa trẻ thơmChẳng hôm nay con khóc,bỗng dư con nhớ về gia đìnhChẳng bỗng hôm nay con thấy xa lạ khi bước ra ngoài nước bình minhkhông biết ở nơi khúc trở sang đó cha mẹ có có được khỏe khôngkhông biết các em có có được cưới chân lại như bao đứa trẻ khôngNgày đâu trời rộng lãng oi,có nghe trăng tươi buông hoàiMẹ giờ đây ở chốn nào,con đang mong nhớ về mẹMẹ ờ phương trời xa xôi,hay sao sáng trăng mâu trờitrái mâu trờiđể dù hiền về tới con nghebóng lớn bờ Nhìn bên mặt lạ,vẽ dịu dàng hát khúc ca