Nhớ mẹ, nhớ em, nhớ chẳng,
nhớ cơm em thôi
Sao bố con,
đây là đời anh ta
Nhưng người anh em,
đây là anh ta
Chốn ngày run xa phá vang
Người cô hồng nào chẳng mang nhà ta
Hùng hôn,
tết tiên càng cô đơn
Kế buôn ba trì muôn quay lối về nhà
Về bên nhau ngay đằng xuân kết chuyện
Đi tâm đêm bữa cơm nghèo vạn viên
Ngựa sẽ lánh lát chút nhọc nhàng thay
Trá những bếp đô la mỗi xuân em môi dàng
Ngựa sẽ lánh thêm em một chút phát la
Những bếp đô la chỉ thêm lời vạn chào
này
Còn không ngờ như mẹ,
như em nhớ chăng
Nhớ cơn mệt thổi,
hình sầu buông quăng
Ây à ơi, ây à
Như mẹ ngăn,
ây à, ây à
Chốn ngày dùng xa phố
Như cuồng chạm vào nhà ta
Tết đến càng cô đơn,
kế bước ba chỉ muốn quay lối về nhà
về bên nhau nghe đàng xuân kết chuyện
biết đông đêm, bữa cơm nghèo gần tiếc
ngỡ sẽ lánh lát chút nhọc nhàng thay cha
nhưng biết đâu là mỗi xuân em mỗi giàn
ngỡ sẽ lánh gây em một chút phát lang
nhưng biết đâu là chỉ thêm lần vẫn chờ