Cha mẹ sinh con ra, có 1 đôi mắt
Để hướng về cội dù đời chảy vội cũng đừng để trôi mất
Ta được lớn lên giữa những ân cần vuốt ve và chăm bẵm
Ngoài kia còn những sinh linh đang bị đánh đập và giam hãm
Người ta vẫn nói rằng bụt chùa nhà chả *** đợi mong thiêng
Ngoài kia từng đám xếp hang mua vé vẫn đứng ngồi không yên
Nuốt lấy từng lời ánh mắt rạng ngời những câu nói trong truyện
Thấm được điều gì hay chỉ gật gù như khỉ bị nhốt ngoài công viên
Em cưỡi ngựa nghe được gì vào tâm
Đi xem hoa để hóng chuyện tầm phao
Với kẻ khác em nước mắt trào dâng còn bố mẹ thì em lại đang tâm cầm dao
Chuyện được nghe từ số phận một người
Không cuốn hút bằng truyền thống ngàn đời
Họ bản lĩnh tầm vóc cao trọc trời bố em bỏ học đi lính nên em theo học người
Che chở bache để mẹ kể cho con nghe
Về một thế hệ nằm lại dưới con sông quê
Bố con lặng lẽ đọc thư mẹ ngày con đẻ
mạnh mẽ đem thân lót quảng trị để thông xe
Một người cụt chân, lái xe thương binh chở hàng qua trước mặt bạn
Bạn sẽ ân hận, thương cảm hay tự nhủ sai bước gặp hạn
Chắc chắn là họ chẳng quan tâm đâu vì đối với họ đó chính là vinh quang
Họ chẳng uyên bác thâm sâu diễn thuyết hung hồn tái thế kinh bang
Trang giấy lịch sử của tự do viết bằng máu của họ
Và nhớ thần tượng của bạn ở đâu khi thực dân pháp đổ bộ
Vẫn còn những kẻ ăn ngon mặc đẹp nhưng chưa bao giờ biết đến chữ hài lòng
Đất nước này không cần thêm 1 lũ hài đồng
Ta gửi lời này đến cho em, là lá thì phải rụng về cội
Cho dù có hóa thành tro đen, linh hồn ta vẫn cùng tề hội
Chỉ cần 1 trái tim nóng hổi, và 1 bản sắc Việt Nam
Thì bao kẻ thù đang phá rối ta cũng sẽ diệt tan