Một xóm nghèo bên sông có con đỏ tên là Đỏ Bến Hàng
Một gái nghèo đoán trang nhắn sắc nàng như là một đỏ hoa
Như là một đỏ hoa
Ngày
ngày ra bến giúp mẹ đứa đó
Đứa đỏ,
gái đẹp đứa đỏ
Ngày tiếp ngày trôi qua,
biết bao người khoa đỏ dòng bên hạ
Đỏ ngại ngô hay trách nàng sao đỏ lại trông không
Nhiều trai làng bao hóa ý như lạ đoán nàng dùng phép lạ
Mà nào đâu biết rằng đẹp làm mắt mơ
Thấy đẹp quên giờ
Trái
đẹp
đưa đo
Mời khách sang sông sao còn ngần ngơ đừng đô
Sao còn ngần ngỡ đừng đón
Sao còn ngần ngỡ đừng đón
Hãy xuống đây em cho đò rời bến hạ nhịp trèo khô
Mặt sông đầy Mặt sông đầy Mặt
sông đầy
Cuổi mới trăng tròn,
sao đã xuống vang lâu.
Chiếc thuyền nhỏ ngày
sáng sông mấy chuyên
Sáng sông mấy chuyên,
con đò nhỏ đã mấy lần
rời bơm
Còn cô lái ngây thơ bao giờ mới sang đò
Đã sang sông thuyền yêu còn đợi đến bao giờ?
Cuộc đời em gắn liền cùng bên hà Nên chưa một lần nghĩ đến chuyện sang sông
Có lẽ gái thuyền nguyên còn đợi khách anh hùng Nên con đò nhỏ vẫn chưa tìm ra bên đâu?
Dạ thưa,
đò đã cắm xào trên bến Hà qua xong rồi,
xin mời khách vời chân.
Đời gian nan là kiếp mã hồng
Đời hồng nhan lên nước mắt tôm
Nhiều gian chuân vạ lắm đau buồn
Nhiều anh hùng qua sông
Với câu thề quay về thi cưới nàng
Và mấy lần xuân sang trên bến đó quân hành người hát vàng
Tìm trong đoạn quân nhân những anh hùng quay về từ chiến trận
Mạ nào đâu thấy bóng gửi tốn thơ
Lính trận thì không về
bên hạ
Mông trờng
Bến Hạ chờ mong nên dòng sống cũng buồn hơn giao trước
Dương mặt biệt bên hạ điều hiệu lao lách công bơ thơ
Đò nhỏ dần sang sông mà nhưa nắng
mong chờ
Ngày qua ngày đò đưa bao nhiêu khách Nhưng lòng cô lấy đò vẫn chờ đợi một người thôi
Người đã sang bên hạ từ bao giờ Mà để thương để nhớ trong lòng cô lấy nhò
Trời xá hồng lửa loạn từ đó đến nay vẫn chưa một lần về
Đó tới nay con đò xưa héo hắt
Cô lại buồn,
sống nước cũng buồn theo
Đò đã tốn bao người từ dùng lửa loạn về đây
Em đã hỏi cô gặp người trái ngày đò
Cuối đầu không trả lời câu hỏi,
cô lái ngầm ngồi nhìn cuối trời xa
Đá mây thu qua trên vòng sông linh,
người dần còn xa nên bến hạ còn chờ
Rồi một hôm trên đò cử người ta gặp cô lái mới
Năm ngô hồi khi có ai hỏi cô lái ngày xưa
Cô lái ngày xưa đã rời bến hạ trong mộ
Buổi chiều có người khách lạ bao tình sang
Ngày đau thương khách qua đường đau lòng ma đứng nhiền
Họ tên nàng biế ghi bệnh nắm mồ hoang tạn người tiết trinh
Vì chúng thành chó nên cố lên đường đi tìm người yêu mình
Rồi trong lưa khói súng giặc điên cuồng
Giết người chung tình bên Hảo Bùa
Lênh chân không về bên hạ ưu buồn
Lênh chân không về bên hạ ưu buồn