Đồng hồ đã qua hai giờ đêm
Đôi mắt mờ thêm, chẳng thể nào nhớ ra điều gì
Lần cuối ta gặp nhau vào mùa thu hay mùa đông
Và thời khắc ấy gió có lạnh không
Điều gì đau hơn khi giờ đây gặm nhấm nỗi buồn sâu
Để lòng sống trong u sầu
Và phải làm sao để qua hết những đêm thật dài
Em cách xa anh đã gần ba năm
Chẳng thể gặp nhau khi xa muôn ***
Từng lá thư anh viết em không đáp lời
Vì sẽ khiến nước mắt trên mi em chẳng thể ngừng rơi
Nhưng chưa khi nào anh quên dù chỉ là một phút
Kể cả trong mơ anh vẫn không quên dù một chút
Và có khi nào trong
Trong trí nhớ của em
Còn chờ anh như trước kia ngồi nhấm nháp những tách trà, lại cùng em hát ca
Đứng đây nhìn anh
Giữa phố đông thật lạnh
Và một giây anh bỗng chốc giật mình vì kế bên không còn ai
Ở bên anh
Đồng hồ đã qua hai giờ đêm
Đôi mắt mờ thêm, chẳng thể nào nhớ ra điều gì
Lần cuối ta gặp nhau vào mùa thu hay mùa đông
Và thời khắc ấy gió có lạnh không
Điều gì đau hơn khi giờ đây gặm nhấm nỗi buồn sâu
Để lòng sống trong u sầu
Và phải làm sao để qua hết những đêm thật dài
Em cách xa anh đã gần ba năm
Chẳng thể gặp nhau khi xa muôn ***
Từng lá thư anh viết em không đáp lời
Vì sẽ khiến nước mắt trên mi em chẳng thể ngừng rơi
Nhưng chưa khi nào anh quên dù chỉ là một phút
Kể cả trong mơ anh vẫn không quên dù một chút
Và có khi nào trong
Trong trí nhớ của em
Còn chờ anh như trước kia ngồi nhấm nháp những tách trà, lại cùng em hát ca
Đứng đây nhìn anh
Giữa phố đông thật lạnh
Và một giây anh bỗng chốc giật mình vì kế bên không còn ai
Ở bên anh
Giờ này em đang bên ai
Còn chờ anh như trước kia ngồi nhấm nháp những tách trà, lại cùng em hát ca
Đứng đây nhìn anh
Giữa phố đông thật lạnh
Và một giây anh bỗng chốc giật mình vì kế bên không còn ai