Hơ!bệnh viện chiều hôm sương giăng lặng lẽ.Thấp thoáng mái nhà dưới làn mây bay.Bước chân e nghe sao vội vã.E đi vào ca trực đêm nay.
Vào ca trực đêm nay,trong đêm khuya lạnh giá,những căn bệnh hiểm nguy,thầy thuốc ko ngần ngại.Đã có bàn tay e,dịu dàng,nhẹ nhàng,chăm sóc bệnh nhân.Nắng hồng bừng lên sương tan lặng lẽ.Nắng vui giỡn đùa với đàn chin non.Ánh mắt e vui như muốn nói,e đây là cô gái ngành y.
(Cô gái ngành y,ko ngại chi gian khó,với tấm lòng lương y,thầy thuốc như mẹ hiền.Mãi mãi còn trong tôi,nhẹ nhàng,dịu dàng,cô gái ngành y)2.