Rồi lại dậy xuống trên sofaRồi lại dậy xuống trên sofaRồi lại dậy xuống trên sofaRồi lại dậy xuống trên sofaCứu rơi trên sofaCon tim tàn ra dưới trôi thưa một khuôn càng buồnGiữa căn phòng đèn trắngTrên giọt buồn sắp xoayHôm nay trên sân xa,sao môi mê của ta chỉ phải như những cá ảnh màĐể cho thanh xuân nhẹ chút,chỉ một giọt nước xanhThế ra là thế,nhiều lạc kỳ trên môi phai tháng nămMột ngày vẫn trôi,môi môi em phai bồn ắnNếu không nhớ thì có lợi,hóa ra chỉ mình em thườngĐừng buông lời khóc rớt rồi,và dù dàn như ai đang tới quayĐừng quên đăng ký kênh để ủng hộ mình nhé!Còn em chờ lại đợi chút tháng côngDù em lấy xong chẳng sợDù em lấy xong chẳng sợDù em lấy xong chẳng sợDù em lấy xong chẳng sợCô đơn chân xung phạc,sao ngánh cô ta chẳng phải đành yêu hình ca tình màCho tình xưa này trôi tức,trên giọt nước xuây mùiThì ra là thế,nhưng mà tình chẳng phải thắt ngangMột người đàn trôi tươi phai mùi áoĐừng quên đừng quênĐừng quên đừng quênĐừng quên đừng quênĐừng quên đừng quênĐể em được sống đốt như một bầu khoaDù bầu trời kiếm xaCho em vào bên anhDù đêm đường dài hằng lối em đẹp một phít gió điVì sao lại em vừa sợ trái bayVì sao lại tên cô đơn anh dâuNói buồn sâuNgồi em trôi lên đây trong tình dâuKhi em đứng xa