Ver 1 Bkent
Và có bao giờ..e nghĩ là e đã sai..
1 chút bối rối chìm trong suy nghĩ e đã wên mất a là ai
Ko bik nỗi đau kia từ đâu, ko bik vết thương kia còn đau ??
Ko bik ko bik em mang bối rối của sự lạnh nhạt kia từ đâu
Chỉ bik là anh ngay lúc này đã wá mệt nhoài với chính e rồi
Và bây giờ có lẽ suy nghĩ của chúng ta giờ cũng đã chia đôi
Hãy nói a nghe đi...tại sao e trở nên như vậy ??
Có lẽ a ra đi...cũng đã lúc a buông tay....
Và...có lẽ chúng ta có những suy nghĩ mâu thuẫn wá nhìu...
Cho dù a có nói gì đi nữa thì e cũng ko hỉu dc bao nhiu ??
Nếu buông e ra a sẽ đau, nếu nắm e lại a sẽ sầu....
Nhưng nếu típ tục cả 2 chúng ta cũng chẳng thật sự đi đến đâu
Vì e mà..e lun cho rằng là mình đúng..
Và ko bao giờ e lắng nghe a nói..a chịu hết nổi rồi....
Trước sự cố chấp và ngang bướng thì a chịu hết nổi rồi
Là a sai....là a đã chọn sai..
Chọn sai con đường a đi mà chính nơi đó a ko tồn tại
Cứ nghĩ tình cảm ko đổi dời....Thật sự wá xa ngay tầm với..
Cần sự thấu hỉu và wan tâm, dù chỉ đơn giãn trong âm thầm
Làm gì có dc điều đó khi trong tình yêu chỉ có 1 người đang cố giữ
Đành wên điều đó ngay......cơn gió mang tình đi
Hp xa tầm tay....giọt nước làm tràn ly
Và sự mệt mỏi đang dần nén anh ra khỏi hp ngay hôm nay
Có lẽ điều này đã làm cho e vui...đã đổi thay.....
Có lẽ người khác sẽ yêu em..
Có lẽ người khác sẽ chìu em
Có lẽ người khác sẽ ko như anh cần sự thấu hĩu và cảm thông
Vì những điều đó a bik chắc rằng khi trong t/y nó wan trọng..
Người ta sẽ làm tốt trách nhiệm hơn anh vì anh là người ko cao thượng..
Vì anh là người thực tế chứ ko fải là 1 con người lun nhân nhượng
Người ta nói gì a lun bỏ ngoài tai....a ko mún e sẽ bị tỗn hại..
Nhưng xin lỗi em có lẽ đến lúc con đường mình đi fải chia 2
Ver 2 Nouz Heo
Nỗi buồn chất chứa theo thời gian... rồi cũng đầy
Chịu đừng âm thầm ko có sự thấu hĩu...cũng đến lúc mà buông tay
Tình cảm là ko ràng buộc...khi k thể đem kảm xúc hp đến cho em...thì anh đi
Lời nói chỉ...mang tính chất lí thuyết nên em k thể hiểu nỗi đau mà anh fải gáh chịu
Tình đến...tình đi...tiếc nuối...để làm gì
ở bên..chia li...ngu muội...than thở rồi đc gì khi
một người cố chấp k hiểu..luôn nghĩ là mik đúng
đến khi mất rồi hối hận... cô đơn dày đặc muôn trùng
có bao giờ em nghĩ..là mình sai?
Àk thì có đó..nhưng chỉ nguỵ biện nhằm đổ lỗi hết cho bạn trai
Cuộc tình nào cũng vậy...có bắt đầu thì cũng có kết thúc
Ngày nào còn mặng nồng đấy...cúi cung thi cũng co vết nứt
Màn đêm đen cô đọng dày đặc ở bên cạnh
Cũng đâu bằng cô đơn nhẹ nhàng xát muối vào tim anh
Mất rồi...giờ mấy thấy tiếc
Muộn rồi...khi niềm vui đã tàn thiệt
Hp đến mang nụ cười ở trên môi người luôn vui vẻ
Hp đi để lại nụ cười gượng cùng giọt nước mắt rơi thật nhẹ
Con đường tình yêu luôn chia làm hai lối
Khi ko còn chung một còn đường thì tình mình rẽ đôi
“Nụ cười ngày nào giờ cũng trở thành cát bụi
Con đường ngày xưa giờ chỉ còn 1 người lầm lũi...”[x2]