Em đây mang những
tổn thương riêng mình
Em đây luôn giữ nụ cười trên môi mình
Chẳng để màn đêm bão phố con đường
Sẽ cố che đi kiên cường bước qua
Dù cho ai đó thấy ớt mi
Thì vẫn trói từ rằng mình vẫn tốt thôi
Xấu vào những phớt át lòng
Và thế giới cho rằng
Em đây không biết buồn đau,
nước mắt em chẳng thuôn trao
Đau đớn chẳng thốt câu nào,
trong cơn say vội lâu mất cây
Mong cho ngày sau,
em chẳng muốn phê
Sẽ bất thương sau những nỗi đau trong lòng
Tổn thương riêng mình
Em đây luôn giữ
Nụ cười trên môi mình
Chẳng để màn đêm
Bão phố con đường
Sẽ cố che đi kiên cường bước qua
Dù cho
Ai đó thấy ớt mình
Thì vẫn trói từ rằng mình vẫn tốt thôi Tốt thôi
Tốt thôi Sâu vào những phớ nát lòng
và
thế giới cho rằng
Em đây không biết buồn đau nước mắt em chẳng thôn trao
Đau đớn chẳng thoát câu nào
Trong cơn say vội lẫu mất cay
Mong cho ngày sau em chẳng muôn phiền Chẳng muốn phê,
sẽ bật thương sầu những nỗi đau trong lòng
Bao thương đau em giấu trong lòng,
không nói ra không phải chẳng biết đâu
Hiểu thấu những gì em luôn giấu trong lòng
Nếu ta đã chẳng bên nhau,
vậy thôi