Cục tin ta khi xưa trong tráng
Từ lạn mây bay trong nắng hồng
Từng mùa thu trôi qua trôi qua xa
Trót xa vắng
Rồi mùa đông mang theo bao băng giá
Lạnh cơm sương đêm lấp lối về
Một người đi vào mịt mùa
Một người nghe tim nhói đớn
Tình yêu đó con yêu kéo cũng không như ngày đầu
Một lần yêu mãi đắm say ngất ngây đã trao cho người
Kỷ niệm yêu dấu phút chóng bỗng dương phai màu
Người đành quên khiến lòng buồn ai thơ
Cơn bão tuyết trăng xoa phu kín lối đi hôm nào
Đường tình xưa đôi lửa tay nắm tay dẫn đưa nhau về
Chỉ còn lại đây con tim dở dàng hẹn thề
Và cơn đau in dấu trong cõi sầu
bao băng giá
lành cơm sương đêm lấp lối về
một người đi vào mịt mù
một người nghe tim nhói đau
hình yêu đó con yêu kéo cung không như ngày đầu
một lần yêu mãi đắm say ngất ngây đã trao cho người
Kỷ niệm yêu dấu phút trong bỗng dưng phai màu
Người đành quên khiến lòng buồn ai thơ
Cơn bão quyết trăng xoa phu kín lối đi hôm nào
Đường tình xưa đôi lửa tay nắm tay dẫn đưa nhau về
Chỉ còn lại đây con tim dở danh hẹn thề Và cơn đau,
im dấu trong cõi sầu
Tuyết rơi như lệ rơi
Người hỡi di vang nhạt nhòa lơ la
Một mình tôi cô đơn
Tình sầu ngập trong giá bơ
Tình yêu đó cô níu kéo cũng không như ngày đầu
Ngày đầu một lần yêu mãi đấm say ngất ngây đã trao cho người
Kỷ niệm yêu dấu phút chốc bỗng dưng phai màu người đành quê
Khiến lòng buồn ai thơ cơn bão tuyết trăng xóa phu kín lối đi hôm nào
Đường tình xưa đôi lửa tay nắm tay dẫn đưa nhau về
Chỉ còn lại đấy con tim rỡ ràng hẹn thề
Và cơn đau in dấu trong khói sầu