Mây cánh mây vàngđờido sungĐường xanăm mỏigót phong trăngBất khuân giàu bàn đàn năm cũ,một chút ân tình gửi cấu nhận.Khi trăng khuya bắt đầu ngã bôngBên Tầm Dương trong một đêm sương lànhRâu hoàng quả nhấp càng dướikhoang đònTrăng đã lên cao trong giờ phút hẹn hòEm hãy chờ tôi xóa dây năng phimĐể em ca bài giả cổ hoài lăngVàng vàng lòng lòng giữa trời cao như cùng nắng tìnhVới bài ca giả cô emĐập mạnh chân đơn cuộn mình,trống giấc ngủ đôi mái đầu sảnh ấp ủ tắm chân tìnhQuên cảngày mai sẽ khắc bước đăng trìnhBếp lửa tàn tró qua đêm dài tắt liềm tiên chim hót rồngRàng bao hiệu bụi bình minhXương trắng bồng bền trên bốn mặt trường giáGiờ đưa tiền người đi kèNhư một dần mây trôi điThông định hướng lửa khách lên đườngCô lại đứng nhìn theoTrận gió cuối mùa lá chết rụng đầy sấnTrên con đò nhỏ dâng bắp bùng anh lừaMột thiếu phụ còn ngồi đáng áoCác tiên ca buồn nào ruột đầy ru conChàng là chàng có hay,đêm thiếp nằm luôn nhận sau tayBiết bao thuở đó đầy sông dày,duyên sắc cầm đừng lợt phaiNhìn tôi sừng sừng đôi mắt lệ ơi cô gái nằm xưa đã tài bê tài bồngNhìn con đỏ trên sông nước mênh bồng tôi nghe tim đau buốt như mạnh tình tan dởNgười yêu này đã theo dòng dần nhớ bên lòng bài giả cổ hoài lang