Làng anh làng em chung dòng sông văng vẳng câu hò, trời nắng trời mưa con đò đưa thương nước đôi bên, chiều chiều làng em lâng lâng qua sứ dâng hương, chiều chiều làng anh hoa cau thơm ngát đa tình duyên trầu cau thắm tình. Làng anh làng em yêu vầng trăng soi mái tranh nghèo, đằm thắm tình quê con đường đê hương lúa đê mê, ngồi chờ vầng trăng anh năm cô bảy cô ba, lẳng lặng tình nghe ngân nga câu hát câu vè trăng tàn rụng cành tre. Trời dần khuya, anh đưa em về làng bên, đò đưa qua soi bóng trăng cười dưới nước, soi bóng chung đôi ngại ngùng, em nắm tay anh thẹn thùng cùng cười đò trêu gái trai làng khúc khích sau ngõ đường quê. Làng anh làng em chung dòng sông trăng nước giao tình, buồn lắm vầng trăng đêm mồ côi hai đứa hai bên, một nữa vầng trăng bên em soi bóng bơ vơ, một nữa vầng trăng bên anh đêm ngẩn ngơ chờ, mơ màng một vầng trăng.