Anh nhốt mình trong căn phòng
Đi nghe nhịp tim rung động
Anh thấy nhớ em
Một người mà anh cố quên
Anh nhớ những ngày
Mà mình bên nhau
Nhớ những lần
Chọ chuyện đêm thâu
Em nói anh là
Đôi mắt anh mang
Giọt sầu
Dòng mưa đi qua gũi
Và thời gian thì cứ thế chối
Anh vẫn luôn chờ em mãi thôi
Trước khi mùa đông tuyết rơi
Anh đã có những lúc thấy anh thất tệ
Tập lòng quen với những cảm xúc nắng nề
Trọn buông tay
Và tự cho rằng mình không may
...
Em trả lời anh bằng cách im lặng
Có phải em muốn rời xa
Nhưng sợ buồn tay lòng anh tổn thương
Vậy là chẳng thể bên em
Vậy là chẳng thể yêu em
Vậy là chẳng thể trở trẻ cho em
Như những ngày còn ở bên
Anh đã thất bại thật rồi
Anh chẳng có quyền để mong đợi
Chúc em bình yên ở khoảng trời mới
Chẳng phải buồn đau vì những câu nói
Tốn thương như anh
Dòng mưa đi qua vội và thời gian thì cứ thế trôi
Anh vẫn luôn chờ em mãi mà thôi
Chờ cho mùa đầu tuyết rơi
Và anh đã có những lúc thấy anh thật tệ
Tập làm quen với những cảm xúc nặng nề
Và nếu như thời gian quay lại
Thì liệu anh có bỏ lỡ cơ hội?
Vậy là đừng phải xa nhau
Vậy là chẳng thể bên nhau
Vậy là lời hứa mãi sâu
Giờ đây,
chỉ đây lại toàn nỗi đau
Ta sẽ bên nhau như ngày xưa phải không?
Em trả lời anh bằng cách im lặng
Có phải em muốn rời xa
Nhưng sợ buông tay làm anh tốn thương
Vậy là chẳng thể bên em
Vậy là chẳng thể yêu em
Vậy là chẳng thể chứa chế cho em
Như những ngày còn ở bên
Anh đã thất bại thật rồi
Anh chẳng có quyền để mong đợi
Chúc em bình yên lò khoảng trời mới
Chẳng phải buồn đau vì những câu nói tổn thương như anh
Vậy là chẳng thể bên em,
vậy là chẳng thể yêu em,
vậy là chẳng thể trách em