Giờ nhớ đến những lúc ta ngồi thâu đếm với bàn,Lý nâng chén can trong cuộc vùi ấy,Thời gian trôi qua mau nên dòng đời hai lối ngược,Chúng ta nay chẳng còn như lúc xưa,Hoàn đã xong khâm khá tôi thì bao năm vẫn vậy,cũng do thế thời dòng đời xô đầygiờ đôi khi hai ta chung mâm nhưng mà không giống xưađã có khoảng cách do nghèo sangbạn thì giờ sống với cách sống ra hoa lắm tiềntừng lời từng tiếng đáng có úi của người thành côngnhưng không bao giờ nhớ đến anh em ta từng sống chếttừng ngày từng tháng anh em ta đếm ngày lê lếtNày con nghèo khó có điêu thuốc chung nhau nữa màGiờ giàu nhìn tôi trông giống như kẻ lạ người xaNăm xưa ta cùng trí hướng giờ ngồi chung bạn thấy vươngBạn hên trí ký năm xưa đến nay chẳng còn thân thươngBạn đã xông khâm kha tôi thì bao năm vẫn vậydo thế thời dòng đời xô đầygiờ đôi khi hai ta chung mâm nhưng mà không giống xưa đã có khoảng cách do nghèo sánganh thì giờ sống với cách sống ra hoa lắm tiền từng lời từng tiếng đã có ý của người thành côngnhưng không bao giờ nhớ đến anh em ta từng sống chết từng ngày từng tháng anh em ta đến ngày lê lêNgày còn nghèo khó có điêu thuốc chung nhau nữa màGiờ giàu nhìn tôi trông giống như kẻ lạ người xaNăm xưa ta cùng trí hướng giờ ngồi chung bạn thấy vươngBạn hiên tri ký năm xưa đến nay chẳng còn thân thươngBạn thì giờ sống với cách sống xa hoa lắm tiềnTừng lời từng tiếng đáng có ý của người thành côngNhưng không bao giờ nhớ đến anh em ta từng sống chếtTừng ngày từng tháng anh em ta đến ngày lê lếtNgày còn nghèo khó có điêu thuốc chung nhau nữa màGiờ giàu nhìn tôi trông giống như kẻ lạ người xaNăm xưa ta cùng chỉ hướng giờ ngồi chung bàn thấy vươngBản hiến chi kí năm xưa đến nay chẳng còn thân thương