Bàn tay thấp hèn nào nếu giữ được chữ duyênĐời chẳng mãn yên tất cả cũng bởi vì bạc tiênNơi bình yên chỉ mỗi anh còn ôn mộngĐêm đêm vơi chen đắng ngủ sầu nhớ mongNgủ sâu nhớ mongNgủ sâu nhớ mongNgày còn tình yên,sơ sát mãi hiềnNắng mưa gió sương không than phiềnHẹn ước về sau,suốt kiếp có nhauNhững ngày nào ngờ sắp ua màuĐể ngày hôm nay, nguyên lễ cái,thấy em đẹp trong chiếc vaiTay nắm tay,bên người ấyLặng nhìn từ sau, không trao nhau,hai bên họ đang đưa sauNén nỗi đau, quay lưng chạy lòng bước mauBàn tay thấp hẹn nào,nếu giữ được chân duyênĐời chẳng mơ niên,tất cả cũng bởi vì bạn biếtNơi bình yên chỉ mỗi ánh còn ôm mongĐêm đêm với chen đắng ngủ sầu nhớ mongNgười ta cho vàng chỉ để có được ta ấm thânPhồn hoa lùa khắp ngốc ngà như yênĐể ngày hôm nay,hué lễ cáiThấy em đẹp trong chiếc vaiĐã mất mấy đám tay bên người ấyLặng nhìn từ sau không trao nhauHai bên họ đang đưa sâuNén nỗi đau quậy lưng chạy lòng bước mauBàn tay thấp hen nào nếu giữ được chứ duyênĐời chẳng an yên tất cả cũng bởi vì bàn tiênNơibình yên chỉ mỗi anh còn ôm mộngĐêm đêm vơi trên đắng ngủ sầu nhớ mongNgười ta cho vang chỉ để có được ta ấm thânĐời lắm trai ngang cầu mong em không phải ân hạnTrốn phồn hoa lùa gắm ngốc ngà như yNhư ý bao nhiêu ân tình xưa em đã xóa điNhư ý bao nhiêu ân tình xưa em đã xóa đi