Em ơi ngày gặp gỡ biển dây đồiRồi tình thẳng qua làn môiVương vân bao ngày trôiThương nhớ bao giờ nguôiQua những chiều đôngHương át tình nồngBên dây đồi thôngMông vàng trùng bôngAnh vẫn chờ mongAnh đi để tình nước thêm vững bềnĐể được ấm no bình yênTôi tham thêm tình duyênNguồn sống vui chính yênTrong lúc tuổi xanhNgỡ ước ngọng lànhĐến mãi nhà chanhMột mình đến thanhThao thức vì anhAnh đi khi chiều thu tanAnh đi em ngồi mơ màngMình đất thương cố vangLòng xót thương kiếp người lầm thanAi rêu đớn đau tiêu tanAi rêu xót xa vô vàngÔi ngăn cắt dòng sôngNgười người nhìn quê hương âu trôngAnh đi để tình nước thêm vững bềnĐể được ấm no bình yênTôi tham thêm tình duyênNguồn sống vui chính yênTrong lúc tuổi xanhNgỡ ước ngọng lànhĐến mãi nhà chanhMột mình đến thanhThao thức vì anhAnh đi khi chiều thu tanAnh đi em ngồi mơ màngMình đất thương cố vangLòng xót thương kiếp người lầm thanAi rêu đớn đau tiêu tanAi rêu xót xa vô vàngAi rêu xót xa vô vàngÔi ngăn cắt dòng sôngNgười người nhìn quê hương âu trôngAnh đi để tình nước thêm vững bềnĐể được ấm no bình yênTôi tham thêm tình duyênNguồn sống vui chính yênTrong lúc tuổi xanhNgỡ ước ngọng lànhĐến mãi nhà chanhMột mình đến thanhThao thức vì anhĐến mãi nhà chanhMột mình đến thanhThao thức vì anh