Ngày hôm qua
Em vẫn nhớ anh đã bối rối vào ngày hôm qua
Anh bật khóc thật to và nói anh phải đi xa
Không quên hứa là em đừng lo rồi anh sẽ về
Một hai ba
Hai ba bốn năm sáu bảy tám chín mùa thu qua
Luôn giữ mãi ký ức về anh khi mùa đông qua
Em vẫn tin anh sẽ ở đây khi mùa xuân về
Đêm đêm ngồi lục lại
Dòng tin mai anh sẽ về
Cứ qua một ngày dài
Lại muốn hỏi mai anh có về không anh?
"Rồi mai nay anh đi xa
Liệu anh còn có nhớ về
Từng ngày qua tình đôi ta la la la la la la la"
Rồi hôm qua anh đi xa
Liệu có còn lời hứa
Em cứ chờ đi anh sẽ về bên em
Hàng cây xanh
Vẫn ở đó cùng con đường xưa chờ chàng cùng em
Quán quen cũ vẫn đón em đến 2 phần trà xanh
Vẫn 1 ghế sofa màu nâu em và anh ngồi
Và một hôm
Anh gọi em và nói là anh sẽ về hôm nay
Em chạy nhanh thật nhanh đến đón anh ở sân bay
Không thể tin sau bao ngày tháng, anh cũng đã về.
Và anh cũng đã về
Nhưng cạnh bên một bờ vai
Anh cười thật tươi bên ai
Và anh cũng đã về
Nhưng không còn lời hứa
Rằng khi trở về anh sẽ ở bên em.
Bao ngày chỉ thấy nhau qua màn hình anh đã về với em
Nén mọi thứ cùng với tâm tư ta cận kề tới đêm
Nỗi nhớ anh đem nhấm nháp thời gian qua thấm thoát
Anh đã trở về với em cùng chiếc ôm ấm áp
Chấm phác lên bức tranh bằng câu vần vào nhạc
Ta ngồi bên Hồ Tây lộng gió lá cây rơi xào xạc
Gặp lại nhau ở sân bay anh ngây ngất như là say men
Tay kia cầm vali tay bên này đang cầm tay em
Xa mặt nhưng ta không cách lòng
Anh sẽ viết chuyện tình đôi ta lên những trang sách hồng
Từng cách xa hàng ngàn cây số
Giờ bên nhau bao lâu chẳng đủ cơ
Lên xe đưa em đi đây đó
Hoà mình giữa cảnh sắc thủ đô
Hình bóng em hiện hữu trong cả giấc mơ đêm
Nhưng mỗi lần như thế anh đều muốn nhắm mắt mơ thêm
Như là “Sóng” của Xuân Quỳnh giúp ta hiểu được chân tình
Em khiến thằng nhóc như anh trở nên đầy chất thơ