Một đêm anh mơMình dịu dít đưa nhau vềThầm quê xưa với vườn câu thềBàn tay anh đan dìu em bước trên có khuĐi trong hoang vắng chiều tây đôBờ sông yêu xưa ta áo thướt tha mỹ miềuSao em không thấy về ninh kiềuDường như anh nghe đời nắng chiếu trong máu đenĐèn như mảnh áo buồn chưa quênGhé hỏi có cây, có cây khócGió thang vang kể từ khi mất quê hươngGió ra khơi đưa người vượt điMẹ chờ thứ về ngồi thèm thua miếng trâu cayTrẻ thơ lang thang vì cơn đôi suốt bao ngàyMẹ chờ thứ về ngồi thèm thua miếng trâu cayVỡ trơ tin trong ngày về quá xa xongBao năm giải phóng như thế này phải không emNgày xưa ta quên từng viên đá quanh sân trườngNày nghe sao khát từ thiên đườngNgày xưa ta quên từng viên đá quanh sân trườngTàu đưa ta quên từ thiên đườngNgày xưa ta đi tàu sẽ đón ta hồi hươngTây đô sẽ sống lại yêu thươngNgày xưa ta quên từ thiên đườngVinnen biết dao rút một b posiciónTàu đưa ta sợ xa hoài***