Chiều xưa vắt nắng trôi trên rồng sông vắngNgoài đêm một tiếng chim rơi trong tình lặngNhẹ thương làn khói giương trên đồng tàn lõNgân ngơ nhẹ tiếng ai than trong chiều hoàngMột miền quê đau khắp dâu trong lòng aiBên hương cây đa sông dàiNgày ấu thơ con miệt maiBiên đất nghèo ngơ ngàng mãi tranh tiêu điềuLặng lũ đôi tay mẹ yêuGió ru trong chiều tình liêuMột dòng sương đáu uốn đi những chiều khaiĐời yên ngã phương lạc loàiSau khổ hương con thờ dàiLòng vẫn ngờ quê cũ bóng ai thầm thờmTrong ngón mỗi khi chiều mơNắng khoai trong lòng đợi chờNhẹ thương,làn khói sương chinh đồng tàm lỗNgân ngơ,nhẹ tiếng ai than trong chiều hoaMột miền quê,đá vắng sâu trong lòng aiBên hương, gây ra sông dàiMiền đấtnheo ngờ ngạc mãi tranh tiêu điềuLàm lũ đôi tay mẹ yêu gió ru trong lòng tình liêuMột dòng sương đã hôn biên niệm chiều hoàiĐấy kiếp ta hương lạc loàiSợ vô hương con thờ dàiLòng vẫn ngờ quê cú bóng ai thân thờTrong ngón mỗi khi chiều mưaNắng phai trong lòng đợi chờLòng vẫn ngờ quê cú bóng ai thân thờTrong ngón mỗi khi chiều mưaNắng phai trong lòng đợi chờNắng phaitrong lòng đợi chờ