Verse 1:
Thức giấc bên ô cửa thật xinh đón nắng mới
Ghé sát bên phone màn hình vẫn là em đấy với nụ cười
Ngoài kia phố kề, hương hoa sữa đã về trên mái hiên nhà.
Tháng chín cho anh những mộng mơ những nỗi nhớ
Anh nghe heo may từng góc phố mà cứ ngỡ tiếng em về
Người ta nói khi rung động thế gian ửng hồng mà tại sao...
Chorus:
Chỉ mình anh nhìn thấy
Bầu trời ngày hôm ấy rơi vào trong làn tóc em buông dài
vương trên những đoá hoa em cài
Em có nghe lá rơi hiền
Em có nghe chiều tháng chín nắng vàng cũng dịu dàng môi em.
Chỉ mình anh nhìn thấy
Cuộc đời đẹp biết mấy
Nhưng tại sao mà em không níu lấy
những thơ ngây ấp trong tay giữa mùa ấy
Đứng giữa con đường đầy lá hoa chợt nhận ra
Chỉ mình anh với trái tim lặng thầm.
Verse 2:
Nhắn tán lá thôi đưa, để lặng thinh im nghe rằng em khẽ nói cười
Anh vẫn đứng ngây ngô nhìn ngắm qua khung cửa sổ tuổi đôi mươi
Nhờ gió mây sẽ mang hương nồng nàn về ghé đây
Nơi ấp ôm những xao xuyến riêng mình anh.
(Chỉ mình anh nhìn thấy)
Phút đắm đuối ta lỡ bỏ quên bên góc phố phường
(Chỉ mình anh nhìn thấy)
Những tiếc nuối khi anh thầm ôm bao nhớ thương
Bao chờ mong, bao đợi trông, chỉ lặng lẽ với tơ vương
Tự vấn trái tim của anh rằng tại sao?
Chorus:
Chỉ mình anh nhìn thấy
Bầu trời ngày hôm ấy rơi vào trong làn tóc em buông dài
vương trên những đoá hoa em cài
Em có nghe lá rơi hiền
Em có nghe chiều tháng chín nắng vàng cũng dịu dàng môi em.
Chỉ mình anh nhìn thấy
Cuộc đời đẹp biết mấy
Nhưng tại sao mà em không níu lấy
những thơ ngây ấp trong tay giữa mùa ấy
Đứng giữa con đường đầy lá hoa chợt nhận ra
Chỉ mình anh với trái tim lặng thầm.