Trên tường cây đàn gỗ chỉ còn bốn giây nhường cũ mau thời gian
Lâu ngày xây đàn đá hoen màu riêng chỉ còn giang giây mộng manh
Khi buồn ông lại lấy cây đàn cũ ôn lại những kỷ niệm xưa
Tiếng đàn vẫn đè ấp tình đồng chí của người linh gia hôm nay
Ông kể cho cho nghe về chân điên biên hừng hức khóc khi
Ông đàn cho cho nghe bài tình đồng chí
Đôi tay ông thoát thoát trên giây như
muốn yêu tương lai trở về với quá khứ
Ánh mắt này dựng sang tự hào và dòng cá ngọt ngào
Rút rút đôi tay ấy hôm nay đàn ca hát say xưa trong hòa bình đất nước
Thành âm khi ta vẫn vang lên giây nước cũ
Đồng đôi
Đồng đôi
Đồng đôi
Đồng đôi
Trên tường cây đàn gố chỉ còn bốn giây nhường cũ mau thời gian
Lâu ngày xây đàn đá hoen màu riêng chỉ còn giang giây mộng manh
Khi buồn ông lại lấy cây đàn cũ ôn lại những kỷ niệm xưa
Tiếng đàn vẫn đè ấp tình đồng chí của người linh gia hôm nay
Ông kể cho cho nghe về chân điên biên hừng hức khóc khi
Ông đàn cho cho nghe bài tình đồng chí
Đôi tay ông thoát thoát trên giây như
muốn yêu tương lai trở về với quá khứ
Ánh mắt này dựng sang tự hào và dòng cá ngọt ngào
Rút rút đôi tay ấy hôm nay đàn ca hát say xưa trong hòa bình đất nước
Thành năm vui ta vẫn mang lên giây điệu cũ
Đôi tay ông thoát thoát trên giây như
muốn yêu tương lai trở về với quá khứ
Ánh mắt này dựng sang tự hào và dòng cá
ngọt ngào
Rút rút đôi tay ấy hôm nay đàn ca hát say xưa trong hòa bình đất nước
Thành năm vui ta vẫn mang lên giây điệu cũ
Áo anh dài khi vai,
quần tôi có hai miệng vã
Nhìn cười buồn giá, chân không dày,
thương đau tay nắm lấy bàn tay