Và rồi anh cũng sẽ phải nhận ra
Em đã đi xa từ hôm qua
Và những kí ức lục trước sau này chỉ là những điều khác lạ
Lối với nhau một câu đi để sau này
Ta không yêu luôn đến nhau
Vì anh mang theo nỗi nhớ lại chẳng thể lâu
Ờ...
Khi em đi anh dùng thay thế là điều thuốc lá với cà phê,
những buổi tiệc không đường về và những tin nhắn giờ đã trễ.
Anh như món đồ thất lạc,
không có lời trả về nhưng nếu không mất sẽ không tìm.
Thường thì đời là thế.
Anh nghĩ về quá khứ,
không tính chuyện tương lai em không bên anh hiện tại nhưng vẫn thấy em thường ngày những thức phim,
những lời nhạc cấu sáng,
những câu chuyện chỉ buồn cười.
Khi tất cả nhau nghe anh trở về,
thành phố này đều là đã từng
Mang theo những kỷ niệm giờ em chả cần