Oh,mưa sẽ không còn rơiNước mắt rơi cũng khô và tim em sẽ không còn đợiNhững món quà kỷ niệm,một thời gian sẽ không dòng tớiVà anh sẽ thoáng qua trong tâm trí em là một kẻ lạEm gặp ở trong dòng đời em sẽ quênQuên cả những vị ngọt và đắngQuên ngày đó cả hai đã thua khi đã chọn mình thắngQuên là anh đáng yêu hay quên là anh đáng hậnQuên một người đã có thể từng làm em yêu hơn bản thânQuên thứ tình cảm nặng nhất khi phải đặt lên cán cưngQuên bất thương làm em đau nhất và đêm nỡ nhân bạn lầnQuên những lời ca anh viết,từng chi tiết về anhTừng nụ hôn, từng tin nhắn mà anh không biết để dànhEm ơi tất cả nỗi nhớ này để đâuTất cảAnh mang theo nó chẳng thể lâuChẳng thể lâu Những thước phim, những câu chuyện tựa như rước chim baoMột ngày nào đó em sẽ quên là ta đã mất đi nhauVà rồi anh cũng sẽ phải nhận raEm đã đi xa từ hôm quaVà những kí ức lũng chứa sau này chỉ là những điều khác lạNói với nhau một câu đi để sau nàyTa không lưu luyện đến nhauVì anh mang theo nỗi nhớ này chẳng thể lâuKhi em đừng anh dùng thay thế là điếu thuốc lá và cà phêNhững buổi tiệc không đường vềVà những tin nhắn giờ đã trễAnh như món đồ thất lạcKhông có nơi trả vềNhưng nếu không mất sẽ không tìmThường thì đời là thếAnh nghĩ về quá khứKhông tính chuyện tương lai em không bên anhNhưng hiện tại nhân vật thấy em thường ngày nhận thức phim,những lời nhạc cấu xéNhững câu chuyện chỉ buồn cười khi ta kể nhau ngheAnh trở về thành phố này đều là đã tânMang theo những kỷ niệm giờ em chả cầnMẹ anh nói đây là nợ anh phải trả dânNhưng bao lâu là điều duy nhất mẹ không thể nói raĐứng trên lầu 20 của tòa cao óc chỉ để hút và ăn tốiVới những cô gái nói lời yêu thương khi gặp vài lần là chăn gốiVài người bạn vẫn luôn có mặt,đỡ một phần nào tâm tốiNhững tin nhắn dài anh gửi cho em nhưng anh chưa từng làm văn dõi Anh chỉ muốnCó những cảm giác mà họ nóiAnh muốn một lần tự do,muốn một lần được bỏ tróiMuốn gặp em ngày đó,muốn là anh hôm quaMuốn cảm nhận lời em nói,theo một tích nôm naNhưng mà tất cả nỗi nhớ này để đâu?Em ơi tất cả nỗi nhớ này để đâu?Em ơi tất cả nỗi nhớ này để đâu?Anh mang theo nó chẳng thể lâu