Cánh chim vàng xóa,tung lường đá, vượt ngàn khoa Không mọi cánh bay bay đi bay đi khắp phương trờiLớt qua biển cả qua đòi núi qua đồng cõaBay lường trời bay ba lát chim bay mãi về đâuChập trung nàn phương bóng xeKia chân mây còn xa mù khaiMà lòng chẳng mang chân thếPhương xa xăm ra đi không dừng chânVút trên đầu núi bay bạch nhắn trên màn gióKhông mọi cánh bay bay đi bay đi khắp phương trờiĐã xa rời những bao ngày tháng nghe mòn mỏiXa rời chân dân vơi quên chân ta những muôn nhớHầu chân còn nhiều gian rốiTa không hâm lệ danh cuồng siTìm về vùng trời quên lãngTa phiêu dung dòng trời trong trời mâyNgoanNơi không gian đôi ta chẳng phiền loKhi cuồng đời ngọt nhiều hận hồ tránh đu công dànhĐể những nỗi hận dân bao đầu thương chất caoNữ hận vũ lòng người còn nhiều tâm tư gian ngoa dối traSao ta không thương gây quán thu chiNhưng một ngày thật gần cuộc đời nhân doan vui tươi thẫm thiếtChẳng còn muôn phiền lòng người đổi thayTên chim bằng lời về một thời khí xưa yêu thương sẽ mãiVui tới khi nhân doan chẳng buồn loChốn phiêu bờTiền về vùng trời quen lãngTa phiêu dụ dòng trời trong trời mâyChẳng còn muôn phiền lòng người đổi thayTên trìm bằng lời về một thời kỷ xưa yêu thân sẽ mãiTôi tự kiên ngân dân trong buồn lo,trong phiêu côngCuộc đời nhân dân vui tươi thắm thiết,chẳng còn buồn phiền lòng người đổi tayÁnh chim bằng lại về một thời thế giới yêu thương sẽ mãiVui thương khi nhân dân chẳng buồn lo