Một mình anh ngồi trong đêm lạnh giá
Căn phòng xưa nay vắng đi một người
Nhớ về em lòng anh đau nhiều lắm
Để phải mang cảm xúc và đắng cay
Rồi một ngày khi em quay về đây
Bao đắng cay em mang của người lạ
Anh nhận ra đã không phải là em
Không phải em người con gái anh thương
Là vì anh không tốt hay vì không sang giàu
Em lại đành bỏ anh giữa dòng đời mong manh
Màn đêm ôm lấy anh trong những cơn mưa nhỏ
Mưa nặng hạt mang những ký ức về trong tim
Anh thật sự có lỗi hay vì em dối lừa
Em vội quên mất đi ký ức mình bên nhau
Mình anh ôm nỗi đau cùng với những kỷ niệm
Căn phòng xưa lạnh lẽo giờ chỉ còn mỗi anh