Một mình trong bóng đêm
Một mình thấy êm đềm
Một mình đơn côi
Sao ta chẳng thiết tha điều gì
Một mai có cách xa
Chẳng ai ở bên ta
Lời nguyền vang sâu
Trong tâm trí ta kêu gào
Khi ánh trăng dần buông xuống
Mặt trời đằng đông
Có phai mờ đi dù ta muốn
Khi ta hát lên điều ta muốn
Ở trong bóng tối ta yêu đời
Tự dưng trong bóng đêm
Tự dưng thấy yêu đời
Tự dưng trong ta
Chẳng còn thiết tha xa vời
Chẳng cần ai thấy ta
Độc thoại với chính ta
Mặc cho lương tâm ta
Đang thiết tha kêu gào
Khi ánh trăng dần buông xuống
Mặt trời đằng đông
Có phai mờ đi dù ta muốn
Khi ta hát lên điều ta muốn
Ở trong bóng tối ta yêu đời
Vào ba câu ca
Ta trao cho ta khi ngân nga
Lời ca vang xa
Đưa ai theo đôi chân ta
Vì ta luôn kiêu sa luôn nguy nga
Không ai xé nát thân ta
Vào ba câu ca
Ta trao cho ta khi ngân nga
Lời ca vang xa
Đưa ai theo đôi chân ta
Vì ta luôn kiêu sa luôn nguy nga
Không ai xé nát thân ta
Mình ta đang rong chơi giữa lâu đài
Chẳng bận tâm ta đang đúng hay sai
Màn đêm gieo lên bao nỗi bi hài
Liệu rằng ai theo ta đến tương lai
Khi ánh trăng dần buông xuống
Mặt trời đằng đông
Có phai mờ đi dù ta muốn
Khi ta hát lên điều ta muốn
Ở trong bóng tối
Ở trong bóng tối
Ở trong bóng tối
Ta yêu đời