Tông con dài mẹ cài bóng qua ly, mẹ lường từng bóng bơi trắng con gối đầu Mẹ kể chuyện xưa bóng bơi hoa cao, mẹ dạy từng câu hồ ly ca dao Nắng thu buồn *** và ngõ trúng văn, tâm nhịp dòng đưa mẹ hát thiên nghe buồn Trường lưng lừng cơm mẹ gối mò cao, mẹ lên ruồng sâu gặp ai nuôi con Con chợt nhớ giường cao trước cửa, dạ con chợt nhớ giường bưởi sao hè Mẹ không còn lường từng bóng bơi trắng, cơn nhẹ gió bóng bơi rung đầy sân Con sẽ nhớ giường cao ai mãi, dạ con sẽ nhớ giường bưởi trong đời Để khi nào dòng thu rung la, con lại nhớ bóng bơi rung đầy sân Bóng bơi thơm giường bơi, đâu nữa để ngồi đầu Nhớ câu hồ điệu ni, mang dạy điệu lời ru Đừng bay mà, mòn mỏi dâng chiếm, rồi bơ dơ cánh lạ Sao không tìm về cây xưa Con chợt nhớ giường cao trước cửa, dạ con chợt nhớ giường bưởi sao hè Mẹ không còn lường từng bóng bơi trắng, cơn nhẹ gió bóng bơi rung đầy sân Con sẽ nhớ giường cao ai mãi, dạ con sẽ nhớ giường bưởi trong đời Để khi nào dòng thu rung la, con lại nhớ bóng bơi rung đầy sân Bóng bơi thơm giường bơi, đâu nữa để ngồi đầu Nhớ câu hồ điệu ni, mang dạy điệu lời ru Đừng bay mà, mòn mỏi dâng chiếm, rồi bơ dơ cánh lạ Sao không tìm về cây xưa *