Một năm mười hai tháng có ngày nào ngồi khôngNhưng sao vẫn nghèo đời vẫn còn rêu nênPhải chi tôi mang thân lời biếngPhải chi tôi đam mê phụ phimSao ông trời chẳng thế nào thươngNhiều đêm cháy gió chớ trời không ai thấyNgười thần không có biết làm sao đâyĐời cháy bôn ba vàng nếuNghèo mang cho ta sợ héoCuộc đời ơi biết nơi đâu là bờThâm thuật quá nhanhTừ khi ra trốn quê nẹoPhận bèo kiếp sống đôi trôiNhớ lũy che làngNhớ mẹ dạ tóc trắng pha sưChiều xa đâu ngõMong về phương xa đóThằng con bạc gióLâu rồi không thấy nó về thơmNghèo ơi đừng theo nữa để đợi thôi lệnhMấy chục tôi đau mà vẫn còn trong tranhMẹ mong em thơ chiều ngóngCòn tôi phương xa bạc sôngBiết ngày nào sẽ quay trở vềThâm thuật quá nhanhTừ khi ra trốn quê nẹoPhận bèo kiếp sống đôi trôiNhớ lũy che làngNhớ mẹ dạ tóc trắng pha sưChiều xa đâu ngõMong về phương xa đóThằng con bạc gióThằng con bạc gióLâu rồi không thấy nó về thơmNghèo ơi đừng theo nữa để đợi thôi lệnhMấy chục tôi đau mà vẫn còn trong tranhMẹ mong em thơ chiều ngóngCòn tôi phương xa bạc sôngBiết ngày nào sẽ quay trở vềMẹ mong em thơ chiều ngóngCòn tôi phương xa bạc sôngBiết ngày nào sẽ quay trở vềMẹ mong em thơ chiều ngóngCòn tôi phương xa bạc sông